Ngụy San đẩy Diêu Tề sang một bên, cáu gắt ra lệnh hắn đi uống thuốc, sau đó đắp chăn đi ngủ tiếp.
"Giúp… tôi đi. Lần này thôi…"
Diêu Tề chính là điếc không sợ s.ú.n.g. Ngụy San càng đẩy hắn, hắn càng hứng thú quấn chặt lấy cô.
Hắn muốn thử lòng Ngụy San.
Vì biết cô rất yêu tiền, việc bắt hắn uống thuốc có thể là cái cớ giúp cô bớt ngại ngùng khi làm "chuyện ấy" với người mình mới quen vài ba tuần.
Chỉ cần Diêu Tề kiên trì khiêu khích bức tường phòng bị cuối cùng của cô, làm cho nó sụp đổ. Khi ấy không khó để nhận ra, Ngụy San luôn nằm trong số rất nhiều người phụ nữ vì khối tài sản kếch xù của hắn, sẵn sàng hiến dâng bản thân.
Tuy nhiên, mọi tính toán sụp đổ sạch sẽ trong một giây.
Chát!
Thêm một lần nữa trong ngày, hắn ăn hai cái bạt tai từ cùng một chủ nhân.
Ngụy San điên tiết giơ chân, đạp Diêu Tề lộn nhào xuống đất. Đứng trên giường, cô trừng mắt quát lớn:
"Đã nói là tôi không thèm cái thân thể ngọc ngà của anh rồi. Sao cứ khăng khăng đòi ôm? Có tin bà đây dọng đống thuốc kia vào miệng anh, cho anh sặc c.h.ết cụ nhà anh luôn không?"
"Bố nhà anh. Buồn ngủ thì chớ, cứ thích làm phiền tôi. Tôi lại t.á.t c.h.ế.t anh bây giờ."
"Cút ra kia uống thuốc cho tôi."
Ngụy San xổ một tràng dài khiến Diêu Tề đứng hình tại chỗ.
Cơn dục vọng trong phút chốc bị dập tắt. Diêu Tề trân trân nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-yeu-tien-hon-toi/2664076/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.