“Ngụy San, làm cái gì đấy?”
“Em rót nước.”
“Đứng, đứng yên.”
“Dạ?”
Diêu Tề hớt hớt hải hải chạy tới chỗ Ngụy San tròn xoe mắt, ngơ ngác nhìn hắn.
“Đã bảo muốn gì thì gọi anh. Em chê chồng em vô dụng hay sao?”
“Nào ngồi xuống đây.”
Diêu Tề dìu Ngụy San ra ghế, cau mày trách móc nhưng hành động vô cùng nhẹ nhàng, sợ rằng sẽ ảnh hưởng tới em bé.
Tính ra tới hiện tại, Ngụy San đã mang thai được năm tháng, bụng to ra khá nhiều khiến cô đi lại rất khó khăn. Biết rằng Ngụy San có thể làm nhưng hắn vẫn là không dám tưởng tượng tới cảnh cô chật vật lên xuống cầu thang dài.
Ngụy San cười khổ. Cô nào dám chê hắn vô dụng. Nhưng chỉ là một cốc nước, cô hoàn toàn có thể tự đi lấy, chẳng thể ảnh hưởng gì đến em bé. Huống chi dạo này Diêu Tề vô cùng bận. Dù hắn không nói nhưng cô thừa biết Diêu Tề luôn đợi cô ngủ mới chịu vào thư phòng làm việc. Hắn vì không muốn cô lo lắng nên luôn tỏ ra rảnh rỗi, ngày ngày chỉ biết chạy theo cô, còn thực chất lại làm việc tới ba, bốn giờ sáng.
Vậy nên Ngụy San không muốn cô trở thành gánh nặng của Diêu Tề, không muốn hắn bận bịu suốt ngày.
“Thôi nào, chỉ là một ly nước, em có thể tự rót được mà.”
Diêu Tề thở dài. Hắn không muốn đôi co, bất đắc dĩ gật đầu chấp nhận. Vì biết thừa có cãi cũng chẳng thắng nổi cái miệng của Ngụy San.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-yeu-tien-hon-toi/2664006/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.