Thành phố về đêm mờ mờ ảo ảo, ánh đèn neon của thành phố không bao giờ ngủ như điểm xuyết sự hối hả nhộn nhịp chốn đô thị phồn hoa.
Lục Trình An vừa dứt lời chưa được bao lâu, tiếng chuông điện thoại của Thẩm Phóng vang lên.
Màn hình điện thoại di động đặt trên thanh điều khiển trung tâm sáng lên, Lục Trình An nhìn lướt qua, là Thẩm Nguyện gọi tới. Thẩm Phóng quan sát sắc mặt anh, không dám trả lời.
Lục Trình An: "Nghe đi, dù sao đó cũng là chị cậu."
Thẩm Phóng duỗi tay, lúc đang định bấm nút nghe máy thì điện thoại quay về trạng thái im lặng, cậu ấy cũng lười gọi lại.
Im lặng vài giây, cậu ấy bật cười: "Lúc trước Thẩm Nguyện nói thích anh, em còn tưởng đó chỉ là sự hứng thú nhất thời của chị ấy thôi, không ngờ chị ấy lại theo đuổi anh suốt mười năm như vậy. Mà anh cũng máu lạnh thật đấy, không cho người ta một cơ hội."
Lục Trình An đáp bằng thái độ lạnh lùng: "Anh với cô ta không thể."
"Vậy còn những người phụ nữ trước đó của anh, chẳng phải cũng không thể ở bên nhau sao? Nhưng anh vẫn ở bên người ta đấy thôi." Thẩm Phóng nhếch môi cười trêu chọc anh.
Lục Trình An nhắm mắt, anh duỗi tay xoa mày.
Khi mở miệng lần nữa, giọng anh nghe có phần bất lực: "Cậu có biết anh hối hận về những chuyện đó đến mức nào không? Giá như anh biết Triều Tịch sớm hơn…"
Giá như anh biết Triều Tịch sớm hơn…
Nếu có thể gặp được Triều Tịch sớm hơn chút, anh tuyệt đối sẽ giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-xinh-dep-vo-cung/5213549/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.