Mọi việc diễn ra quá nhanh, hầu hết người ở đó đều chưa kịp phản ứng.
Chỉ có Lục Trình An là phản ứng nhanh nhạy, anh lao tới nắm chặt lấy cổ tay của người phụ nữ.
Từ dưới nhìn lên, người phụ nữ lơ lửng giữa không trung, chỉ có bàn tay trái được ai đó nắm chặt, còn người đàn ông thì nghiêng nửa thân trên ra ngoài, tay phải cố gắng nắm lấy cô ấy thật chắc.
Nước mắt nóng hổi trào lên trong mắt người phụ nữ, nỗi sợ hãi siết lấy trái tim, giọng cô ấy run rẩy hòa với tiếng khóc: "Xin anh đừng buông tay, tôi không muốn chết, tôi thật sự không muốn chết mà."
Con người ta phải đến sát cửa tử rồi mới nhận ra mình phải trân trọng từng khoảnh khắc được sống.
Lục Trình An nghiến răng: "Tôi sẽ không buông tay."
Triều Tịch chạy tới, định đưa tay giúp nhưng bị anh ngăn lại: "Gọi người khác đến giúp!"
Anh hét lên: "Không có ai à? Bảo vệ, cảnh sát đâu?"
Triều Tịch: "Để tôi."
"Tay em không phải để làm chuyện này." Lục Trình An cắn răng, mồ hôi đã bắt đầu rịn trên trán anh, nửa thân người nhoài ra bên ngoài, máu lưu thông không tốt khiến sắc mặt đỏ lên.
Triều Tịch chững lại.
Trong khoảnh khắc đó, các bảo vệ đã chạy tới, cùng hợp sức với Lục Trình An kéo người phụ nữ lên.
Người phụ nữ thở hổn hển, yếu ớt ngồi sụp xuống đất.
Triều Tịch tiến lên kiểm tra sơ bộ, xác định ngoài vết xước nhỏ ra thì không có vấn đề gì khác. Cô cho người phụ nữ số liên lạc của mình: "Chị đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-xinh-dep-vo-cung/5213536/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.