Trên đời này làm gì có nhiều sự trùng hợp đến vậy?
Hai chữ "trùng hợp" vốn tồn tại dành cho những người có duyên với nhau. Giữa Lục Trình An và Triều Tịch, điều mà họ không bao giờ thiếu là sự trùng hợp nhưng những sự trùng hợp ấy lại nảy sinh ra nhiều khúc mắc.
Triều Tịch là vợ chưa cưới của Lục Trình An và Lục Trình An cũng là chồng chưa cưới của cô.
Lục Trình An ngồi đó, ánh mắt trầm ổn, nhìn cô chăm chú.
Triều Tịch luôn chờ đợi anh mở lời nhưng cho đến khi tàu cao tốc dừng lại, anh vẫn không nói gì.
Lối đi đã có người xếp hàng xuống tàu.
Triều Tịch vẫn chưa cử động, khẽ gọi: "Lục Trình An."
Lục Trình An đáp: "Ừ."
"Tôi từ chối anh, anh có nghĩ tôi đã làm sai không?"
Anh hạ thấp tầm mắt, khẽ cười, trong nụ cười có chút cay đắng: "Không có."
Triều Tịch lập tức đứng dậy, vòng qua anh rồi xuống tàu.
Sau khi xuống tàu, Giang Yên nhìn quanh tìm Lục Trình An nhưng lại bị Triều Tịch ngăn cản: "Chúng ta không cùng đường với họ đâu, đi thôi."
Lục Trình An và Lục Hứa Trạch đứng cách họ không quá mười mét.
Dòng người thưa dần.
Lục Hứa Trạch hỏi anh: "Anh, chúng ta không đi cùng chị Triều Tịch hả?"
Lục Trình An vẫy tay ra hiệu cho Giang Yên cứ đi trước đi.
Anh nhìn theo bóng lưng Triều Tịch rời khỏi, khẽ nói: "Không."
"Tại sao ạ?"
Tại sao ư?
Chính anh cũng không biết lý do.
Giống như chuyện hủy bỏ hôn ước mười năm trước vậy, rõ ràng anh cũng là người bị che mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-xinh-dep-vo-cung/5213532/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.