Chương trước
Chương sau
Edit #Salim
Beta #Kumoe
Quán cà phê u tĩnh, đâu đó có chút âm thanh dương cầm.
Cố Tinh Trầm kéo ghế dựa ngồi xuống, đối diện bàn, Kim Vũ tháo xuống kính râm.
Hai người, tầm mắt cách nhau một lớp nhiệt khí mỏng đối diện.
Cố Tinh Trầm: “ Thời gian của đại minh tinh có giá trị cao hơn thời gian của tôi nhiều, có chuyện gì, xin mời nói thẳng.”
“ Thời gian của tôi, làm sao đáng giá bằng thời gian của tinh anh từ Wall Street.”
Kim Vũ mân mê cái kính, có chút hài hước: “ Vài phút chơi đùa đã đập nát một công ty. Người tài giỏi như vậy thật đáng sợ, Cố Tinh Trầm.”
Cố Tinh Trầm không nói chuyện, phảng phất như người đối phương nói tới không phải mình.
“ Chẳng qua thế giới này không có người hoàn mĩ, cũng không có chuyện gì là hoàn mĩ. Anh lợi hại, ưu tú, cùng lúc đó nhược điểm cũng rất rõ ràng."
Kim Vũ hơi dừng lại: “ Chuyện của Phí Lương Sơn ầm ĩ tới vậy, những ngày qua của anh cũng không quá tốt đi. Việc con trai riêng rửa tiền hộ bố được truyền khá ồn ào huyên náo trên mạng, anh cũng không thể trốn được sự kiểm tra phía cảnh sát.”
Thời điểm ly cà phê đặt xuống, có một tiếng vang thanh thúy, đáng gãy lời nói của Kim Vũ.
Cố Tinh Trầm rũ mắt, cầm lấy chiếc nhíp gắp một khối đường cho vào ly cà phê của mình: “ Từ không thành có. Tại sao tôi phải sợ hãi.”
Kim Vũ liếm hàm răng, cười một cái: “ Được, cứ coi như cái này luôn là sự thật đi. Tôi đã nghe được ở chỗ paparazzi rồi.”
Cậu ta đem di động của mình đẩy qua nhưng Cố Tinh Trầm không định tiếp, Kim Vũ làm một động tác mời: “ Liên quan tới anh, cũng liên quan tới Hứa Anh.”
Cố Tinh Trầm cầm lấy di động, trên di động có một bức ảnh chụp, chụp lén.
Địa điểm là ở gara, một người là Hứa Anh, đứng bên cạnh một người đàn ông khác, chỉ có thể thấy một nửa khuôn mặt.
Mặt mày Cố Tinh Trầm hơi động, nhận ra là mình.
Sau bức này, còn có vài bức nữa.
Tới bức cuối cùng, là một bản thảo tin nóng kèm theo ảnh chụp, đề mục là:
- -Cá mè một lứa, Hứa Anh cùng bố con nhà cầm thú không thể không có chuyện mờ ám.--
- --
Ngoài ban công, bóng đêm đổ xuống.
Con mèo già bên cạnh sopha, cuộn tròn ngủ.
Cố Tinh Trầm gỡ mắt kính đặt vào hộp trên bàn trà, nhắm mắt xoa nhẹ mũi căn, có chút mỏi mệt.
Giữa ngón tay kẹp thuốc lá, màu sắc mu bàn tay anh cùng khói trắng gần như hòa vào nhau.
Tuy rằng trắng nõn, nhưng vẫn có hình dạng rất nam tính, mạnh mẽ.
Buổi chiều những gì Kim Vũ nói, vẫn đang xoay chuyển trong đầu anh.
"Cô ấy là nhân vật của công chúng, nếu bị đặt bên cạnh những thứ xấu xa thế này, ai còn dám tìm cô ấy đóng phim quay tiết mục nữa.”
“ Chẳng qua, anh vẫn luôn không thích cô ấy vào giới giải trí không phải sao?”
“ Cũng tốt, tin tức này phát ra, Hứa Anh thật sự không thể tiếp tục ở trong giới giải trí được nữa.”
“ Anh sẽ hủy hoại cô ấy, Cố Tinh Trầm?”
"Anh không xứng với cô ấy, tự anh cũng biết….."
__
Thời điểm Hứa Anh trở về có chút muộn, cô đẩy cửa ra, một bên chân trái cọ chân phải cởi giày, một bên cùng người đại diện Mason nói chuyện điện thoại.
Tiết mục ban ngày đụng phải Từ Viện Viện, cô ta gầy đi rất nhiều, lại có chút cuồng loạn, ở trong hậu đài đã xảy ra xung đột với cô.
“ Em đã an toàn về đến nhà.”
“ Ừm, không có việc gì, nếu cô ta muốn làm gì em, đã sớm làm.”
Có tiếng vang ở cửa, đánh gãy hồi ức về những bài báo dơ bẩn trong đầu Cố Tinh Trầm.
Anh nhìn qua, Hứa Anh vừa lúc ngẩng đầu, tầm mắt tương tiếp, Hứa Anh hơi nhíu mắt nhìn anh cười không đứng đắn.
“ Được rồi không nói nữa, em bận rồi.”
Hứa Anh tắt điện thoại, đem chiếc túi dây xích ném lung tung trên sopha, ngồi xuống bên cạnh Cố Tinh Trầm: “ Sao vậy, nhìn anh buồn quá vậy?”
Cố Tinh Trầm đánh giá cô.
“ Boy u buồn.” Hứa Anh vươn đôi tay trắng nõn, nâng lên gương mặt mảnh khảnh cứng cáp của Cố Tinh Trầm, xoa xoa: “ Thời điểm anh an tĩnh không nói lời nào thật sự rất ngoan, Cố Tinh Trầm. Vừa gay, lại vừa man.”
Đùa giỡn một người đàn ông như vậy thật sự có chút quá mức, Cố Tinh Trầm nhíu mày.
Lông mi anh không phải quá dày, nhưng từng cọng đều rất đen, rất chỉnh tề, da thịt lại trắng nõn, thoạt nhìn vừa nổi bật lại sạch sẽ.
Anh nói: “ Chơi đùa anh vui như vậy sao, Hứa Anh.”
Hứa Anh cũng biết một vừa hai phải, không muốn chọc giận anh: “ Cũng được.”
Bộ dạng cô có chút mệt mỏi, môi đỏ cười cong cong, chân dài bắt chéo dựa vào sopha đánh giá biểu tình Cố Tinh Trầm: “ Này, rốt cuộc sao anh trầm mặc vậy.” Lại ngó mắt nhìn gạt tàn thuốc một cái: “ Còn hút nhiều thuốc lá như thế, không phải tác phong của bé ngoan đâu.”
Sau đó cúi người tới gần anh: “ Có phải là đang suy nghĩ xem bao giờ thì đáp ứng em? Đã rất nhiều ngày rồi, cũng nên cho em đáp án.”
Nghiêng mặt nhìn qua, lông mi Cố Tinh Trầm rất dài, nhưng không cong, chỉ có ở đuôi có chút vểnh lên, mũi rất hẹp, thoạt nhìn rất có khí khái.
Hứa Anh rất muốn sờ, nhưng biểu tình Cố Tinh Trầm có chút lạnh, ngẫm lại vẫn là không nên chọc vào.
“ Hứa Anh.” Cố Tinh Trầm hút một ngụm thuốc lá thật sâu, từ từ phun ra, không nhìn cô: “ Anh nghĩ kỹ rồi.”
“ Ừm.”
“ Chúng ta….. Vẫn là thôi đi.”
Hứa Anh đang mỉm cười ổn định nắm chắc thắng lợi, bỗng dưng cứng đờ lại, nhíu mi.
“ Thôi? Thôi là sao? Nói rõ ràng chút.”
Cố Tinh Trầm đáp rất chậm, hai giây sau thở ra khói lượn lờ nói: “ Cuối tuần này anh sẽ xuất ngoại.”
“ Sau đó thì sao?”
“ Không trở lại nữa.”
“…….”
Hứa Anh há mồm, nhất thời không biết phải làm sao. Bởi vì, mọi việc quá ngoài dự đoán.
“ Ý của anh là, anh phải đi, sau đó không muốn ở bên em nữa?”
Người đàn ông không nói lời nào, Hứa Anh đã biết, chính là ý này. Ngón tay cô duỗi ra lại thu lại, tự mình chỉnh đốn lại suy nghĩ, rõ ràng là tính tình nóng nảy, nhưng hiện tại lại không biết phát giận thế nào, chỉ sợ sẽ làm vỡ vụn chút quan hệ cuối cùng, không thể cứu vãn.
Hứa Anh sửa sang lại suy nghĩ, kéo cánh tay Cố Tinh Trầm, để anh nhìn mình: “ Anh….. Nghiêm túc sao?”
Ánh mắt tương tiếp, âm giọng Cố Tinh Trầm rất đạm bạc: “ Ừm.”
“ Cố Tinh Trầm, anh dám nói, anh không yêu em sao?”
Cố Tinh Trầm rũ mắt xuống, nhìn bóng dáng mình trên sàn nhà, thanh âm hơi nghẹn, từ từ nói:
“ Yêu.”
Hứa Anh lẳng lặng hít sâu một hơi, trong lòng có chút vui sướng mềm mại, nhưng chậm rãi một chút, lại biến thành chua xót.
“ Nhưng có những thứ, so với tình yêu còn quan trọng hơn, Hứa Anh.”
Hứa Anh nhíu mi thật chặt: “ Cái gì?”
Cố Tinh Trầm thở hắt ra một hơi dài, dứt khoát đem thuốc ném vào gạt tàn đầy thuốc, anh dường như đã hạ quyết tâm, không muốn dính líu dây dưa nữa:
“ Em cũng biết đấy, anh không cha không mẹ, tiền bạc cùng sự nghiệp mới có thể cho anh cảm giác an toàn. Ở trong nước là một CEO nhỏ bé, anh không thích nữa, muốn làm những việc to lớn hơn. Hơn nữa….. Anh cảm thấy tính cách hai chúng ta cũng không hợp.”
Anh nói: “ Anh vẫn thích….. Con gái văn tĩnh, rụt rè một chút.”
“……..” Hứa Anh không biết nói gì, đầu óc trống rỗng, đôi mắt đỏ lên, thanh âm nhẹ nhàng: “ Cố Tinh Trầm, anh đã ngủ với em…..”
Nghe thấy những lời nói này của Hứa Anh, dường như Cố Tinh Trầm có chút bức bối: “ Rất xin lỗi.”
Hầu kết hoạt động lên xuống: “ Chỗ này, là bồi thường cho em.”
Hứa Anh kinh ngạc mà nhận lấy một chiếc cặp màu đen bằng da trâu của anh đưa qua, kéo ra khóa kéo. Bên trong có mấy tấm thẻ ngân hàng, mấy quyển sổ đỏ bất động sản, còn có chút cổ phần linh tinh.
“ Cố Tinh Trầm, anh có ý gì!” Đầu óc ong lên, hô hấp Hứa Anh run run, nhẹ nhàng cắn răng: “ Anh cho em phí chia tay sao? Hay là tiền boa do em đã ngủ với anh?”
“ Hứa Anh.” Anh nhăn mi lại, dường như bất mãn với những lời khó nghe do cô nói ra.
Hứa Anh đem toàn bộ ném trên người anh, rơi đầy đất: “ Ha hả, anh cho rằng em thiếu tiền sao Cố Tinh Trầm, có chút này mà nghĩ em sẽ để ý tới?!”
Đôi mắt Cố Tinh Trầm thuần đen, giống như không thấy đáy, lại dường như có đầy trời mây mù nhợt nhạt. Anh nhìn vào mắt cô:
“ Hứa Anh, đây là tất cả những gì anh có…..”
- --
Thời điểm trở về nhà của mình, đã rạng sáng.
Hứa Anh đem rương hành lý kéo vào, ở huyền quan mở đèn trong phòng khách, sau đó hơi kinh ngạc: Nhà rất sạch sẽ, nhưng cô hoàn toàn không nhớ rõ mình đã gọi người dọn dẹp từ lúc nào.
Nghĩ tới nghĩ lui, cũng có thể là người đại diện gọi người tới dọn.
Nhưng kéo ra tủ quần áo, bên trong cũng chỉnh chỉnh tề tề…..
Hiện tại người giúp việc còn phụ trách làm những việc này?
Hứa Anh nghi hoặc một chút, sau đó cũng không quan tâm, bởi vì hiện tại cô không có tâm tình.
Ngã xuống giường nhìn lên trần nhà, đầu có chút đau.
Đôi mắt hơi đỏ lên, lại phẫn nộ mà nhịn không khóc, sau đó lấy ra chìa khóa nhà Cố Tinh Trầm, ném vào thùng rác.
Tâm tình loạn đến nổ tung, Hứa Anh xoa nhẹ thái dương, tới phòng tắm tắm rửa một cái.
Tắt đèn, nằm lên giường, lại không ngủ được.
Cô sờ di động ở đầu giường, trong danh bạ, tìm được dãy số của mẹ, gọi qua.
Mẹ dường như đã ngủ, thanh âm có chút khàn khàn: “ Sao vậy, Anh Anh, sao không nói lời nào?”
Hứa Anh trầm mặc thật lâu, cố nuốt một ngụm nước miếng, mu bàn tay lau nước mắt ướt nhẹp, nhưng thời điểm mở miệng nói chuyện vẫn nghẹn ngào:
“ Mẹ…..”
“ Đêm nay, con cùng Cố Tinh Trầm…..”
“ Kết thúc.”
“ Thật sự….. Hoàn toàn mà, kết thúc.”
- --
Khu chung cư vào đêm khuya, không có ai đi lại.
Đèn đường vừa lạnh vừa sáng, ánh lên vai cùng tóc ngắn Cố Tinh Trầm, vóc dáng cao, cho nên bóng trên mặt đất cũng rất dài.
Anh đưa mắt nhìn nhà Hứa Anh, ánh đèn cửa sổ tắt đi.
Cô dường như đã ngủ.
Hứa Anh nổi giận đùng đùng từ nhà anh bỏ đi, cũng không biết rằng anh đi theo mình.
Tố chất tâm lý của cô vẫn tốt giống như hồi còn nhỏ, hình như là do anh lo lắng quá mức. Chia tay, Hứa Anh cũng sẽ không sao. Cô vẫn luôn rất kiên cường.
Cố Tinh Trầm phun ra điếu thuốc, chậm rãi cười một cái.
Đêm khuya nặng nề, sương sớm dâng lên, làm ướt ống quần cùng giày da người đàn ông.
Cố Tinh Trầm đứng dưới đèn đường cả một đêm, nhớ lại rất nhiều chuyện cũ.
Sau đó mới đánh xe từ gara rời đi.
- --
Toàn bộ mùa hè này, tin tức đầu đề đều rất hot.
Việc của Phí Lương Sơn, bởi vì liên lụy tới Phí lão gia mà còn ầm ĩ hơn nữa, rất nhiều chương trình mời chuyên gia tới để giải mã sự kiện.
Hiệu trưởng Phí mặt người dạ thú, giáo sư Phí, so với những câu chuyện cẩu huyết trong tiểu thuyết còn hắc ám hơn, nhìn đã thấy ghê người.
Trừ bỏ khoản tiền phạt kếch xù, bản thân Phí Lương Sơn vì có tội cưỡng gian, trốn thuế lậu thuế, rửa tiền, cùng hàng loạt sự việc khác, bị phán tù chung thân. Nhiều vị nữ minh tinh trong giới giải trí cũng bị liên lụy, có những người còn bị tuôn ra rất nhiều ảnh nóng.
Bởi vì Hứa Anh bị lộ ra chụp ảnh ở gara cùng sân bay với con trai riêng của Phí Lương Sơn, dường như có quan hệ không rõ ràng lắm với cha con họ, nên cô cũng bị liên lụy trong đó.
Tuy rằng những bức ảnh đó cũng không quá rõ, nhưng những người bôi đen cô trong quá khứ quá nhiều, hình tượng đã không còn chính diện, rất dễ dàng bị phỏng đoán ác ý.
May mà có Tiểu Thiên Vương Kim Vũ đứng ra, nói người đàn ông trong ảnh kia là mình, người trong ảnh chụp cùng với Kim Vũ cũng khá giống nhau, cho nên Hứa Anh mới miễn cưỡng được tẩy trắng.
Sau khi Kim Vũ làm sáng tỏ, lại nói rằng hai người là bạn học từ hồi cấp ba, thổ lộ công khai. Dẫn tới fans hai nhà một bên kêu rên, một bên chúc phúc.
Về sau, phòng làm việc của Hứa Anh lại bịa đặt mời luật sư làm việc, lúc này mới bình ổn được sự kiện xuống.
Chờ toàn bộ sự kiện nguội lạnh đi, đã tới đầu đông.
- --
Cao ốc tầng mười ba giải trí Ks.
Hứa Anh ôm cánh tay đứng phía trước cửa sổ, vừa rũ mắt đã thấy những chiếc lá rơi thành hàng bên đường.
Sau lưng, Mason đang nói chuyện công việc cùng Lisa, chưa quá vài phút, Lisa đã bị kêu ra ngoài.
Hứa Anh từ ảnh ngược trên mặt kính thấy Mason đỡ đỡ mắt kính, trên dưới nhìn mình, tựa hồ suy nghĩ xem nên cùng cô nói chuyện thế nào.
“ Hứa Anh à, tuy sự việc hiện tại đã bình ổn được, nhưng tiết mục ngày mai vẫn phải nói chuyện cẩn thận. Đừng có nhắc tới gì đó…. Hiểu không?”
Hứa Anh ôm cánh tay xoay người, cười như không cười đánh giá người đại diện của mình: “ Đã hiểu rồi, mẹ Mai.”
“ Mai….. Mẹ Mai…..” Mason méo mặt, chỉ giáo Hứa Anh, động tác có chút nữ tính: “ Đang cùng em nói chuyện đứng đắn đấy!”
“ Chẳng lẽ em không đứng đắn?”
Hứa Anh nói một câu ý vị thâm trường, Mason: “……..”
Anh chống nạnh: “ Đến mấy từ như vậy cũng nói ra được. Em còn nói ‘ Đứng đắn’.”
“ Ha hả.”
“ Được rồi, không làm chậm trễ thời gian hẹn hò của hai người, bằng không Tiểu Thiên Vương lại muốn giết chết anh. Em chỉ cần nhớ kỹ, đem gương mặt hài hòa như ánh mặt trời của mình đắp nặn thật tốt, một mực chắc chắn rằng không quen biết và liên hệ gì với mấy người Phí Lương Sơn, thế là ok hiểu không?”
Hứa Anh liền tùy tay làm biểu tượng ok với Mason.
Mason là một người đại diện dong dài nhưng tinh tế, Hứa Anh cũng là ở thời điểm giữa mùa hè xảy ra chuyện mới biết được, hóa ra thằng nhóc này có quan hệ với Kim Vũ! Thế mà vẫn luôn giấu cô.
Tất cả những hướng đi của mình, Kim Vũ vẫn luôn thật sự rõ ràng.
Thật đáng giận…..
Cách thời gian hẹn trong chốc lát, Hứa Anh chán muốn chết, ngồi trên ghế chơi di động.
Lisa mua trà sữa nóng trở lại.
“ Chị Hứa Anh, ấm lắm, vừa làm xong.”
“ Ừm, cảm ơn.”
Hứa Anh uống một ngụm, phát hiện Lisa đứng ở bên cạnh, nóng lòng muốn hỏi cái gì đó.
Môi đỏ rời ống hút, Hứa Anh nhìn cô: “ Muốn nói gì thì nói, em không phải tự mình muốn nghẹn chết chứ?”
Đỏ mặt lên, Lisa sờ sờ mặt, cẩn thận nhìn cửa thấy Mason không ở trong phòng, mới dám hỏi: “ Chị Hứa Anh, em chỉ muốn hỏi một chút, chị thật sự quen biết với con trai của Phí Lương Sơn sao?”
“ Ừm……” Hứa Anh không chút để ý.
Lisa cắn cắn môi, cười một cái: “ Tất cả các thiệp trên mạng đều bị xóa sạch sẽ rồi, cảm giác người kia rất thần bí.”
Hứa Anh xốc mi mắt: “ Hả?”
“ Bóng dáng của anh ấy rất văn nhã đẹp trai, thoạt nhìn rất có tri thức.”
Hứa Anh lười nhác cười một cái.
Lisa vẫn đang lải nhải, tâm hồn Hứa Anh lại có chút phiêu bồng.
Cô nhìn về không trung ngoài cửa sổ, sắc trời thu vừa mỏng lại đạm.
Tính thời gian, đã cùng Cố Tinh Trầm tách ra hơn nửa năm.
Cô chết cũng không nghĩ tới, con trai riêng bị giấu rất kỹ của Phí Lương Sơn, thế mà….. lại chính là Cố Tinh Trầm.
Tuy rằng tin tức cá nhân của anh không hoàn toàn bị đưa lên internet, trên mạng chỉ có chút ảnh chụp, nhưng cô liếc mắt một cái đã nhận ra.
Cố Tinh Trầm, vậy mà….. Là con trai của Phí Lương Sơn.
Đến tận bây giờ, Hứa Anh vẫn có chút không thể tin được.
Cô tùy tay mở ra túi xách, bên trong có mấy tấm thẻ ngân hàng, Cố Tinh Trầm cho cô.
Buổi tối hôm đó cô không muốn nhận, nhưng về sau Cố Tinh Trầm lại gửi chuyển phát nhanh tới nhà cô.
Thẻ ngân hàng, còn có chứng nhận bất động sản, chìa khóa nhà. Tất cả mật mã đều là sinh nhật cô.
Cô đã từng đi tra qua, trong thẻ có rất nhiều tiền.
Bất động sản cũng cực kỳ đắt đỏ.
Cố Tinh Trầm mới hai tám tuổi, chỗ này…. Đại khái là toàn bộ của anh.
Ngủ cùng anh hai tháng, được số tiền lớn như vậy, có phải hay không cũng không quá thiệt?
Hứa Anh hơi cười, mũi hừ nhẹ một cái.
Cuối cùng cô cũng không ném đi, nhặt về.
Hứa Anh một mình trầm tĩnh trong thế giới của mình, trong chốc lát lại cười, trong chốc lát lại lấy chiếc thẻ ra xem.
Lisa ở bên cạnh vẫn luôn đánh giá Hứa Anh, không biết đang nghĩ gì.
Mấy tháng này, Hứa Anh thường xuyên phát ngốc, không còn rộng rãi hiếu động như ngày xưa, mọi người đều cho rằng phong ba của mùa hè kia quá lớn, nguyên nhân là do áp lực cùng những lời chửi rủa trên mạng.
Mason vẫn luôn quản lý chặt chẽ Hứa Anh, nói cô không cần gây chướng ngại cho tâm lý.
“ Chị Hứa Anh, chị cười gì vậy?”
Hứa Anh đem thẻ ngân hàng đút lại vào túi xách, cười cong môi với trợ lý: “ Chị cười….. Giá trị con người của chị vẫn còn rất cao.”
____
3 Chương đếm ngược.
Đến mệt với ông Vũ trà xanh, anh chị tôi đã khổ lắm rồii(*´∇")ノ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.