Edit #Salim
Beta #Kumoe
Mùa xuân phía nam mưa nhiều, liên tục kéo dài. Mưa không lớn, nhưng cũng không ngừng, làm cho sương mù mênh mông.
Trợ lý bị Hứa Anh cho nghỉ.
Cô không thích có người đi theo mình, có chút cảm giác không tự do, làm gì cũng không tiện. Một người thì tự do tự tại hơn.
Sáng sớm, Mason liền gọi điện thoại tới, nói chương trình truyền hình cô vừa nhận kia do nguyên nhân tài chính nên sẽ lùi lại một tháng.
Nói cách khác, lần này Hứa Anh có những hai tháng để nghỉ ngơi.
Hai tháng….
Hiện tại mới được nghỉ hai ngày thứ bảy Hứa Anh đã ngồi không yên.
Cô ôm mèo già, xoa nhẹ vài cái, ở ban công nhìn ra cảnh sắc nhuốm màu mưa của khu nhà. Buồn tới mốc cả người!
“ Meo ~”
“ Gọi cái gì. Đói bụng sao?”
“ Meo.”
“ Ha ha, con đói bụng à, mẹ vẫn còn chưa ăn đâu.”
Con mèo lộc cà lộc cộc, bỗng nhiên Hứa Anh cảm thấy mình ở một mình quá nhàm chán, vậy mà còn phải nói chuyện với con mèo.
Di động của cô đặt trên bàn nhỏ bên cạnh, còn có cả áo khoác, son môi, hai chiếc găng tay nhỏ…. Những đồ vật linh tinh vụn vặt. Chẳng ai thu dọn. Trước kia ở nhà có người giúp việc, cô luôn sống trong trạng thái thế này.
Hứa Anh vuốt di động, lướt một vòng thông tin, không biết tìm ai.
Ngày thường bạn bè chơi cùng nhau rất nhiều, hiện tại đều đang bận rộn đóng phim.
Thở dài, Hứa Anh một tay chống cằm khuỷu tay dựa vào tay ghế vịn, móng tay lục tung thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-xinh-dep-nhu-vay/1502186/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.