Edit #Salim
Beta #Kumoe
Cố Tinh Trầm một mình ngồi ngây ngẩn trong văn phòng tới khuya.
Ngoài cửa sổ, bóng đêm buông lành lạnh, mưa dần rút bớt, thành phố dần dần lộ ra nhan sắc phồn hoa rực rỡ sau cơn mưa, có một tầng sương mỏng bao trùm.
Đã tan tầm rất lâu, mọi người đều đã rời đi tòa nhà, không khí đen tối trống vắng theo đó mà lan tràn, yên tĩnh tới mức âm thanh máu chảy trong mạch cũng nghe rõ ràng.
Khuỷu tay Cố Tinh Trầm chống trên hai đầu gối, tay giao triền ôm lấy trán.
Cuối cùng mẩu thuốc lá cũng trở nên lạnh băng, cánh mũi Cố Tinh Trầm thở phào một hơi.
Lại ngẩng mặt lên, những tia nguy hiển xao động cùng tính công kích trong mắt dần dần bình ổn.
Gió thổi vào cửa sổ pha lê, bên ngoài càng ngày càng tối, cửa kính giống như gương, phản chiếu ảnh ngược.
Cố Tinh Trầm nhìn chính mình bộ dạng mũ áo chỉnh tề trong gương, không kìm được nhíu mi.
Đến bây giờ.
Anh cũng không thể nào tự yêu thích chính bản thân minh.
Chín năm qua đi, trải qua gió sương trằn trọc.
Anh cũng không còn là bộ dạng thiếu niên thanh lãnh nữa, mà đã 28 tuổi, hoàn toàn là một người đàn ông thành niên lớn tuổi.
Cố Tinh Trầm vươn đôi mắt nhìn lầu cao, tròng mắt thâm trầm như biển, nơi đó có chút ánh sáng, nhưng nhiều hơn, là thâm thúy cùng hờ hững.
Trải qua mưa gió, năng lực thừa nhận của anh cũng không còn là thiếu niên không biết kìm chế mà tự sát kia nữa.
So với năm đó anh càng hiểu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-xinh-dep-nhu-vay/1502172/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.