Tư Dật đưa cô đến một khách sạn theo chủ đề.
Một đường thông suốt đến tận khi ra khỏi thang máy, Tư Dật lấy thẻ phòng, tích một tiếng mở cửa phòng.
Cố Dật Nhĩ bị động tác ngựa quen đường cũ của anh dọa sợ.
“Sao anh lại quen thuộc thế?”
Tư Dật xoay người cười với cô: “Anh luyện tập rất nhiều lần rồi.”
Cô nheo đôi mắt nguy hiểm: “Luyện tập ở đâu?”
“Trong mơ.” Tư Dật thoáng nghiêng người, “Vào thôi.”
Bên trong không bật đèn, phòng tối đen như mực, Cố Dật Nhĩ thử thăm dò bật đèn lên thì thấy cánh hoa hồng trải đầy trên đất.
Còn có trên giường là một trái tim lớn xếp bằng cánh hoa hồng.
Vì là khách sạn theo chủ đề nên ánh đèn huỳnh quang không giống với các khách sạn bình thường, trên trần nhà treo một chiếc đèn chùm công suất thấp, ánh sáng hồng nhạt vừa ái muội lại mông lung tưới xuống khiến chiếc giường tròn phủ một tầng màn đỏ xuyên thấu càng thêm một làn hơi thở dụ hoặc.
Cố Dật Nhĩ nuốt nuốt nước miếng nhưng nội tâm lại không hề có một tia dao động nào, thậm chí còn có chút muốn cười.
Tư Dật này thật đúng là tìm mọi cách để câu dẫn cô.
Cô quay người nhìn anh thì lại thấy Tư Dật né tránh ánh mắt cô, ngữ khí có chút hốt hoảng: “Anh đi WC.”
Sau đó trốn vào trong WC.
“……”
Cố Dật Nhĩ lách qua cánh hoa đi đến mép giường, cầm lấy hộp quà màu đen buộc nơ bướm nằm giữa trái tim trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-va-vi-tri-dung-dau-toi-deu-muon/3272292/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.