(Lạc định: một từ có nghĩa không tốt, khi mọi chuyện đã định thì dù ta có làm gì đi chăng nữa cũng chẳng thay đổi được gì cả. Có cố cách mấy đi chăng nữa thì cũng chỉ nhận lại đắng cay mà thôi.) 
Cuộc sống phảng phất lại về với quỹ đạo trước kia. 
Mùa hè sắp tới rồi. 
Biểu ngữ của Tứ Trung lại thay đổi một nội dung mới. 
“Chúc mừng bạn học Cố Dật Nhĩ lớp 11-2 trường ta vinh quang đạt giải nhất trong cuộc thi viết văn ‘Cúp khái niệm’ toàn quốc” 
Chủ nhiệm lớp 1 đã xin nghỉ ốm hơn nửa tháng. 
Giữa lúc thời tiết giao mùa thế này luôn dễ khiến người ta sinh bệnh, đến cả giáo viên cũng không ngoại lệ. 
Trong phòng y tế, Lâm Vĩ Nguyệt đang truyền glucose, Cố Dật Nhĩ ngồi trên một ghế đơn cạnh giường, trên tay cô cầm một quyển sách, ước chừng nửa phút lại nhẹ nhàng giở một trang, không khí trong phòng rất an tĩnh, chỉ có tiếng hít thở nhẹ nhàng của cô và tiếng cọ sát rất nhỏ khi tiếp xúc với trang sách. 
Khiến lòng người cảm thấy an bình nhưng cũng khiến người ta dễ cảm thấy buồn ngủ. 
Trước đó không lâu cô đi Bắc Kinh tham gia cuộc thi viết văn, vốn tưởng rằng cô có thể gặp được Tư Dật, nhưng cũng là tưởng vậy thôi chứ hai người đều đến Bắc Kinh tham gia thi đấu, đừng nói gặp mặt, đến thời gian gọi điện thoại cũng bị rút ngắn vô cùng. 
Cũng may kết quả không tồi. 
Tư Dật đã chứng minh cho mọi người thấy thiên phú 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-va-vi-tri-dung-dau-toi-deu-muon/3272275/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.