Khi nhận được điện thoại của ba Lâm, biết được ông ấy muốn đến trường, Mộ Tử Sư vẫn cho rằng ông tới tìm Lâm Vĩ Nguyệt, chẳng qua Lâm Vĩ Nguyệt không mang di động cho nên mới gọi tới cho anh.
Lúc ba Lâm tới còn mang theo hai bình đồ chua.
Cái bình nặng mười mấy cân, vai ông còng xuống, khó khăn lắm mới bê được tới trường.
Mộ Tử Sư ở cổng trường chờ, thấy thân ảnh ông dần dần xuất hiện thì vội vàng chạy tới bê đồ giúp ông.
“Ba Lâm, ngài đây là?”
“Tặng cho thầy.” Ba Lâm cười cười, “Đều là theo lời Tiểu Nguyệt nói, là đồ chua mà thầy thích.”
“Chú khách sáo quá, sao có thể lấy nhiều như vậy.”
Ba Lâm cười mà không nói, hai người mỗi người mang theo một bình về khu dạy học.
“Lâm Vĩ Nguyệt còn đang đi học, để tôi đi gọi em ấy giúp chú?”
“Không cần, không phải tôi tới tìm nó, tôi tới tìm thầy.” Ba Lâm xua xua tay.
Mộ Tử Sư có chút kinh ngạc.
Ba Lâm nói muốn tâm sự riêng nên Mộ Tử Sư đưa ông vào một gian phòng họp nhỏ, ngồi đối diện với ba Lâm.
Anh lễ phép hỏi: “Không biết ba Lâm tìm tôi có việc gì?”
Ba Lâm đứng lên, thật cẩn thận mà nhìn thoáng qua Mộ Tử Sư, ngay sau đó chân khụy xuống quỳ gối trước mặt anh.
“Ba Lâm chú đây là!” Mộ Tử Sư vội vàng muốn kéo ông lên.
“Thưa thầy, thầy tốt với Tiểu Nguyệt nhà tôi, chuyện này tôi đều biết.” Ba Lâm bướng bỉnh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-va-vi-tri-dung-dau-toi-deu-muon/3272273/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.