Cố Dật Nhĩ vĩnh viễn không quên được khoảnh khắc giọng nói trầm thấp của thầy Mộ vang lên sau lưng cô và Tư Dật.
“Nhìn cái gì thế?”
Cô sợ tới mức hồn suýt văng ra ngoài, cả người run lên, bả vai kịch liệt giật giật hai cái, Tư Dật phải bịt miệng cô lại mới che được tiếng thét chói tai.
Dù sao cũng còn nhỏ chưa thấy qua sự đời, hai học sinh bị thầy giáo dọa sợ giống như hai con gà bị chó săn đuổi theo hai dặm, chỉ dám trợn trừng mắt an ủi nhau chứ không dám nhìn thầy.
Mộ Tử Sư vẫn duy trì nụ cười: “Thời gian lên lớp lại không chịu ngoan ngoãn ở trong phòng học, chạy tới nơi này chơi trốn tìm à?”
Tư Dật cố sức nặn ra một nụ cười xấu hổ: “Thầy, sao thầy biết bọn em ở đây ạ?”
“Thầy đến lớp xem tình hình các em, ba bạn đứng đầu của lớp tự nhiên đồng thời vắng mặt, lại tò mò đi sang lớp 2, vừa lúc, đệ nhất lớp xã hội cũng không đi học, thầy đoán là mấy đứa tụ tập với nhau nên hỏi một bạn, thấy bảo trước khi vào lớp thấy các em đi về hướng núi nhỏ, quả nhiên là ở chỗ này.” Mộ Tử Sư không nhanh không chậm vấn tội, “Các em được lắm, làm tấm gương cho toàn khối lại dẫn đầu trốn học, ỷ vào thành tích nên không để thầy cô giáo vào mắt nữa đúng không?”
Giọng của thầy Mộ không lớn nhưng uy lực mười phần, đám học sinh này không sợ thầy giáo tính tình nổi bão, chỉ sợ kiểu tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-va-vi-tri-dung-dau-toi-deu-muon/3272268/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.