Bạn học Nhĩ Canh Lục rơi vào lưới tình.
Cho dù lớp 11 phân ban, áp lực học tập tăng gấp bội, cậu vẫn như cũ có thể mỗi ngày rút ra thời gian chạy đến cửa lớp 2 tìm Cố Dật Nhĩ học tập kinh nghiệm, lại thuận tiện đến tầng của khối lớp 10 cùng tiểu học muội nào đó lơ đãng “Tình cờ gặp gỡ”.
Tần suất thường xuyên đến mức làm Tư Dật cũng cảm thấy phiền chán.
Cuối cùng ở một buổi nghỉ trưa nọ, cậu túm lấy cổ áo Nhị Canh, ngăn không cho cậu ta chạy đến cửa lớp 2.
“Không được đi tìm cậu ấy.” Tư Dật trực tiếp ra lệnh.
Nhị Canh hô to: “Tại sao?”
“Quấy rầy cậu ấy nghỉ ngơi.”
“Sẽ không đâu, cậu ấy mỗi ngày đều không nghỉ trưa, lúc nào cũng ngồi tại chỗ làm bài tập.”
Hiện tại còn chưa áp dụng thời gian mùa đông, mỗi ngày có hai tiếng nghỉ trưa, đại bộ phận học sinh sẽ ghé vào bàn hoặc là về ký túc xá nghỉ ngơi bảo đảm hiệu suất học tập của buổi chiều, chỉ có một bộ phận học sinh có tiến độ học tập chậm hơn các bạn mới tự giác lấy thời gian này để làm bài tập bù lại với các bạn.
Cố Dật Nhĩ vẫn luôn ngồi ổn trên bảo tọa đệ nhất toàn khóa, hoàn toàn không cần thiết phải làm như vậy.
Tư Dật nhấp môi: “Hôm nay cậu đừng đi, tôi đi tìm cậu ấy có chút việc.”
Nhị Canh có chút bất mãn: “Hai người dù sao cũng đang yêu đương, anh đi tìm cậu ấy lúc nào chả được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-va-vi-tri-dung-dau-toi-deu-muon/3272262/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.