Trong không gian chật chội, tiếng hít thở đan xen lẫn nhau.
Bởi vì vội vàng đi trốn, Tư Dật mới vừa trốn vào tủ quần áo thì cửa phòng đã bị mở ra, Cố Dật Nhĩ phản ứng không kịp bị cậu kéo vào tủ quần áo, chờ đến khi muốn điều chỉnh tư thế thì hai người ở ngoài cửa đã bước vào.
Cố Dật Nhĩ ngồi ở giữa hai chân cậu, hai tay ôm đầu gối, cố gắng nghiêng về phía trước tránh cho mình và cậu có phát sinh tiếp xúc da thịt.
Tư Dật vòng lấy vai cô kéo về phía ngực mình, cúi người ở bên tai cô nhỏ giọng nói: “Còn tránh nữa là lao ra ngoài đấy.”
Cố Dật Nhĩ bắt lấy cánh tay cậu, nhỏ giọng nói: “Biết rồi, nóng, cậu đừng ôm tớ.”
Cậu buông cô ra.
Hôm nay Tư Dật cực kỳ dễ nói chuyện, nhưng không những không làm không khí bớt xấu hổ đi mà ngược lại khiến hai người đều nhận ra được không khí lúc này trở nên rất kỳ quái.
Vừa khô vừa nóng, khiến hai người không thở nổi.
Bọn họ không phải chưa từng ở cùng nhau, chỉ là khi đó tâm cảnh bất đồng, suy nghĩ cũng không giống nhau, bởi vậy cho dù là đơn độc ở chung cũng sẽ không có không khí ái muội.
Nhưng bây giờ tiếng quần áo cọ xát ướt át khiến người ta mặt đỏ tim đập ngoài tủ quần áo làm cho đại não của bọn họ đã hoàn toàn bị mất đi phần lý trí, cho dù trong lòng bức bách chính mình bình tĩnh lại như thế nào cũng căn bản là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-va-vi-tri-dung-dau-toi-deu-muon/3272249/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.