Editor: Ngải
Bệnh viện.
“Những người khác chắc là đến hết rồi.”
“Đương nhiên, bọn họ không cần hao hết tâm tư chọn quần áo.”
Cố Dật Nhĩ bất mãn hừ một tiếng, đi tới phòng bệnh của Lâm Vĩ Nguyệt.
Tư Dật xuyên qua cửa kính nhìn vào bên trong, quả nhiên những người khác đã tới hết rồi.
Cố Dật Nhĩ mở cửa phòng trước cậu một bước, Lâm Vĩ Nguyệt đang nằm trên giường bệnh là người đầu tiên chú ý đến, tươi cười chào hỏi: “Tới rồi à.”
Những người khác xoay người lại nhìn thấy hai người đứng ở cửa phòng bệnh.
Hít hà một hơi.
“Tiểu tiên nữ!”
“Ối mẹ ơi, mù mắt luôn rồi!”
“Hai ngươi hơi bị đẹp quá mức cho phép nha.”
Ánh mắt Lục Gia sáng rực lên rồi lại ảm đạm xuống, cậu hơi cúi cúi đầu lảng tránh cô.
Những người khác cũng nhìn người xung quanh mặc thường phục thế nào, trước khi hai người kia tới cũng đã tự đánh giá nhau một phen, hiện tại nhìn hai người này đứng ở cửa thì trong đầu mọi người đều nghĩ thầm, hóa ra khi không mặc đồng phục thì phong cách của bọn họ là như thế này.
“Hôm nay hai người mặc thật xứng đôi.” Có người cười nói.
Tư Dật và Cố Dật Nhĩ nhìn nhau liếc mắt một cái rồi lại đồng thời dời mắt đi.
Những người khác cũng hiểu rõ, từ miệng Phó Thanh Từ nghe nói hai người muốn đi riêng là hiểu rồi.
Thần tiên luyến ái, không đú được.
Cố Dật Nhĩ có chút lo lắng đi đến bên giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-va-vi-tri-dung-dau-toi-deu-muon/3272239/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.