🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor: Ngải



Sau khi thoa dầu hoa hồng xong.



“Còn đau không?” Tư Dật đứng dậy, “Cậu thử cử động xem.”



Thật ra là không bị trẹo đến gân cốt, căn bản cũng không cần thoa thuốc, cô xoay xoay mắt cá chân, gật đầu.



“Không sao rồi.”



“Đôi tay này của tớ thần kỳ vậy sao?” Tư Dật cũng có chút kinh ngạc, quay người cất dầu hoa hồng vào ngăn tủ.



Cố Dật Nhĩ đi tất và giày xong muốn đứng dậy, Tư Dật lại ngăn cản: “Xuống nhà ăn ăn cơm không?”



Cô nhìn đồng hồ treo tường, đã đến giữa trưa rồi, gật đầu: “Ừ, đi thôi.”



“Tớ cõng cậu đi.” Tư Dật đề nghị.



“Không cần, tớ có thể đi rồi.”



“Được, vậy tớ đỡ cậu.” Tư Dật đưa một bàn tay cho cô.



Bàn tay cậu hướng về phía cô, trên lòng bàn tay là các đường vân rõ ràng, Cố Dật Nhĩ do dự một chút mới đặt tay lên cổ tay cậu.



Ngữ khí của Tư Dật mềm nhẹ: “Cẩn thận một chút.”



Người ta thường nói trẻ con biết khóc mới có kẹo ăn, từ nhỏ Cố Dật Nhĩ đã am hiểu sâu sắc đạo lý này, lúc khóc, âm điệu không to không nhỏ, vừa làm người ta cảm thấy trìu mến, lại không khiến người ta cảm thấy phiền, như vậy mới được nhiều kẹo nhất.



Cố Dật Nhĩ cắn môi thoáng nhíu mày, bước chân có chút lảo đảo.



“Còn đau à?” Tư Dật khom lưng hỏi cô.



Cố Dật Nhĩ lắc đầu, giương mắt nhìn cậu, trong mắt ẩn hiện đau đớn.



Tâm tư Tư Dật cực kỳ đơn thuần,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-va-vi-tri-dung-dau-toi-deu-muon/3272233/chuong-23.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.