"Tiểu Nhĩ Đóa." Tư Dật kêu cô một tiếng, cô không nghe thấy.
Tư Dật duỗi tay vỗ vỗ nhẹ tóc mái của cô, Cố Dật Nhĩ phản xạ có điều kiện ngẩng đầu né tránh, liền thấy Tư Dật đang cười với mình.
Trong lúc nhất thời hai người đối diện nhau, nhìn nhau không nói gì.
Tư Dật chỉ chỉ tai cô, ý bảo cô bỏ tai nghe ra, Cố Dật Nhĩ làm theo.
Cậu hỏi cô: "Có nghe gì không?"
Cố Dật Nhĩ gật gật đầu.
Sau đó Tư Dật hướng cô ngoắc ngón tay: "Lại đây."
Cố Dật Nhĩ dùng ánh mắt cảnh giác nhìn cậu, lúc này tàu điện ngầm vừa đúng lúc ngừng lại, quán tính làm cô mất trọng tâm chuối về phía trước, đụng phải người trước mặt.
Tay Tư Dật duỗi ra tới chuẩn xác bắt được eo cô, đem cô ôm vào lòng, Cố Dật Nhĩ không đụng vào người khác mà đụng vào cậu. Không khống chế được lực đạo, Cố Dật Nhĩ bị đụng trúng mũi, ai da một tiếng, sau đó lấy tay xoa xoa để làm dịu cảm giác đau xót.
Tư Dật cúi đầu xem cô: "Đụng trúng ở đâu? Để tớ nhìn xem."
Cố Dật Nhĩ ngẩng đầu lên nhìn cậu, trong ánh mắt có chút lệ ươn ướt, là do vừa bị đụng đau mà có.
Cái mũi đều bị đỏ rồi, Tư Dật thấy dáng vẻ này của cô, bật cười: "Pinocchio a."
"Cậu còn cười nữa!" Cố Dật Nhĩ vặn vẹo: "Mau thả tớ ra!" Ngữ khí không giống trách cứ, giống hờn dỗi hơn, như một con mèo nhỏ.
Tim Tư Dật như bị kích thích một chút, xấu hổ lấy tay từ trên eo cô ra, nhích ra sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-va-vi-tri-dung-dau-toi-deu-muon/148090/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.