*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc Lục Mạch đưa Dương Chi trở về nhà, trong đầu cô vẫn còn mơ màng.
Nhìn anh trai đang vùi người trên sô pha, tâm Dương Chi đau đớn như bị kim đâm, lời nói của Lục Mạch cô sẽ không tin hoàn toàn, nhưng có một vài chuyện cô không dám không tin.
"Làm sao? Không phải cùng bạn ra ngoài chơi sao, sắc mặt như thế nào lại khó coi như vậy?" Buổi sáng Dương Trạch nhìn thấy cô ra cửa, nghĩ tới nam sinh kia muốn mời em gái mình ăn cơm, còn lo lắng hỏi cô có phải bị nam sinh kia uy hiếp ra ngoài không.
Dương Chi phải nói mình cùng bạn ra ngoài chơi, mới yên tâm.
Nhưng bây giờ nhìn lại, giống như đã phát sinh chuyện gì đó không vui.
"Không có việc gì." Dương Chi tỉnh táo trở lại, cười một cái: "Chơi cả một ngày, em hơi mệt."
Dương Trạch không nhìn ra nụ cười của cô có chỗ nào không đúng, cũng không nghĩ nhiều.
Dương Chi lại gần ngồi bên cạnh anh trai, giả vờ lơ đãng hỏi: "Anh, gần đây công việc có áp lực lắm không?"
"Sao tự nhiên lại quan tâm tới cái này?" Dương Trạch vỗ vỗ đầu cô: "Yên tâm đi, năng lực của anh trai em rất mạnh nha."
Dương Chi biết không thể tìm thấy manh mối từ anh trai, nhưng ở trên mạng cũng không có lấy một tin tức nói anh có khả năng bị trầm cảm.
Cô nghĩ ngợi một chút, chỉ có thể đợi mẹ tan tầm trở về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-trong-sinh-nhung-mat-tri-nho/1704765/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.