Vào bàn tiệc cũng hơn 10 người cô ngồi khá xa cách chỗ của lãnh đạo. Kế bên cô là người đồng nghiệp nam lái xe lúc nãy. Vì đã quên biết cô cũng tự nhiên nói chuyện hơn.
" Không biết đến mấy giờ mới về được đây."Cô hỏi người đồng nghiệp đó.
" Chắc sẽ trễ đó, giám đốc của mình rất nể vị chỉ tịch này đấy."~~~ " Dù sao công ty nhỏ như chúng ta mà được để mắt đến cũng khiến mọi người bất ngờ."
Vừa nói qua nói lại trong lúc đó cô cùng mọi người cũng uống kha khá rượu rồi. Trong bao tử cô lúc này hơi rượu nóng lên khó chịu.
" Rượu ở đây mạnh thật, tôi cảm thấy khó chịu quá, phải ra ngoài một lát."
Cô dựa tay lên tường bám trụ bước đi loạng choạng. Thân nhiệt lúc này nóng rang lên, kiếm đường đi đến toilet. Hình như cô đã nghe được tiếng bước chân ở phía sau, nhưng cô không có sức quay đầu nhìn lại. Kệ đi dù sao chắc là người cùng đường thôi.
Người đàn ông phía sau ôm lấy eo nhỏ cô, làm cô hoảng sợ, dơ tay vùng vẫy đẩy ra. Chưa kịp nhìn rõ là ai thì giọng nam lên tiếng: " Cô bé sao em lại rời đi rồi, không sợ lạc sao."
Hắn ôm cô kéo vào lòng, thì ra là chủ tịch Dương.
" Cảm ơn, nhưng tôi phải đến nhà vệ sinh rồi."
Hắn không có ý buông cô ra: " Để tôi đưa em đến đó mắc công em lại lạc đến chỗ khác, đến khi đó mọi người phải tìm kiếm em nữa."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-thuoc-ve-toi/3618656/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.