Đêm muộn, thời gian lúc này, trên bầu trời đã xuất hiện nhiều ánh sao sáng lấp lánh.
Về nhà đã lâu nhưng cô không có ý định gì để trả lời cậu. Cô thong thả nằm trên giường lướt điện thoại.
Ting ting!
Tiếng tin nhắn như báo thức cô. Thông báo đến là Dương Dương: "Chị, chị ngủ chưa"
"Lời nói hồi chiều, chị đã suy nghĩ tới chưa. Em đợi hồi âm của chị."
Cô nhấn vào tin nhắn trả lời: " Ừm chị cảm thấy em khá tốt."
" Chị sẽ cho em cơ hội, chúng ta thử tìm hiểu nhau nhé."
" Cũng trễ rồi ngủ sớm đi."
Chưa kịp đợi hồi âm cô đã bật chế độ không làm phiền rồi trùm chăn ngủ.
Người bên kia sau khi thấy tin nhắn của cô đã rất vui mừng. cậu gửi một icon hình cún con hạnh phúc và một tin nhắn chúc ngủ ngon.
Trạng thái coi như đã thả lỏng rồi, xem như đã thành công được một nửa rồi. Cô sẽ thuộc về cậu nhanh thôi....
Sáng hôm sau
Sau khi bước vào công ty, vừa mới sáng sớm cô đã gặp cậu đầu tiên. Cậu chạy đến bên cô,nắm tay vui mừng bắt chuyện.
Có thể do chuyện tối hôm qua cô đồng ý với cậu nên khiến cậu vui như thế.
"Chị em đã mua đồ ăn sáng cho chị rồi, chúng ta cùng ăn đi."
Cô trông thấy cậu bộ dáng đáng yêu, thầm nghĩ: "câu được bạch thỏ trắng trẻo này thấy sảng khoái vô cùng."
Cậu rất biết chăm sóc người khác, không để cô làm gì hết. Luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-thuoc-ve-toi/3618644/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.