Edit: Chin
Chờ lấy lại tinh thần, Thì Dược lúc này mới vội vàng ngồi xổm người xuống đem sách nhặt lên.
Một lần nữa đứng thẳng người dậy cô liền cúi đầu thấp xuống, không chịu cùng người tiến vào có nửa điểm trao đổi đổi ánh mắt.
Cô giáo dạy toán ở sau lưng Thích Thần đóng cửa lại, quay người qua mới phát hiện Thì Dược còn đứng ở bên cạnh bàn giáo viên.
Cô do dự một chút, đùa nói: "Nhìn bạn học mới ở bên bên trên, ngày hôm nay 'Đại xá thiên hạ' —— Thì Dược, mang theo điện thoại di động của em trở về đi. Nếu có lần sau nữa, cô có thể nợ mới nợ cũ cùng tính một lượt."
Thì Dược chật vật gật đầu, cầm điện thoại lên liền chạy trở về chỗ.
May mà lúc này sự chú ý tiêu điểm của lớp đều ở bạn học mới nơi đó, không ai để ý đến trò đùa của cô.
Về chỗ ngồi, Thì Dược một hơi còn không được thả lỏng, liền bị Tôn Tiểu Ngữ ngồi cùng ôm lấy cánh tay ——
"Ngọa tào thật là đệp trai đó Dược Dược, mình thật hâm mộ cậu, cậu chính là người đầu tiên mà cậu ta nhìn thấy, khẳng định đối với cậu là có ấn tượng sâu sắc! Sớm biết rằng sẽ có loại phúc lợi này mình trước đó mình sẽ bắt lấy cơ hội không tắt máy điện thoại!"
"......"
Thì Dược vất vả lắm mới cứu được cánh tay mảnh khảnh của mình khỏi "lòng bàn tay cọp" của Tôn Tiểu Ngữ, sau khi suy nghĩ xong, cô không vội nói với đối phương biết rằng đây là sự thật của anh trai "chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-that-ngot-ngao/169307/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.