Edit+Beta: Thi Wattpad: NhaThi1789
Sự mất mát và thương tiếc của Trần Tư Dương Khương Từ nhìn thấy. Nhưng thứ anh yêu cầu chính là
tình yêu, thứ mà cô không thể cho đi. Giống như Phó Thời Lễ đã từng nói cô rất nổi loạn, không có
đủ ý thức trách nhiệm với gia đình. Thực ra trong lòng Khương Từ cũng hiểu rõ nếu cô kết hôn với
một người khác, chỉ sợ hôn nhân không được viên mãn như bây giờ.
Phó Thời Lễ có đau khổ không?
Khương Từ không nghĩ một tên văn nhã lại bại hoại như anh đã quen ngụy trang. Nhưng cô không nghĩ
suốt quãng đời còn lại, cưới một người có thân phận danh gia vọng tộc, hai vợ chồng sẽ cùng đeo mặt
nạ sống chung.
Cho nên nếu cô chọn cảm xúc chân thật, cô đã có hạnh phúc và cũng nên gánh vác hậu quả và mặt trái
của nó.
Cô không nói gì, chỉ cầm ly rượu trên bàn lên, chủ động chạm cốc với Trần Tư Dương: “Trần lớp
Trưởng, tôi kính cậu một ly.”
Cô gái giấu trên đầu quả tim đã kết hôn sinh con, Trần Tư Dương dù có đau buồn cũng không thể thay
đổi được sự thật này, nói đến cùng sau khi bị từ chối bản thân không có đủ dũng khi tiếp tục theo
đuổi Khương Từ mới bỏ lỡ đoạn nhân duyên này.
Quen biết sớm, không bằng gặp đúng thời điểm.
Đây là số phận của Khương Từ và Phó Thời Lễ.
Trần Tư Dương cụng ly uống hết ly rượu, cười nói thẳng thắn với cô. Dù lịch trình công ty vô cùng
bận rộn nhưng cố tình đến thành phố S tham gia họp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-that-mem/1301319/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.