Edit+Beta: Thi
Wattpad: NhaThi1789
Pháo hoa bắn xong rồi, Tự Bảo cũng không đi.
Đôi tay nhỏ ôm lấy đùi Phó Tinh Trình, giống như có chút cáu kỉnh, miệng ồn ào muốn xem: “Chú nhỏ,
ô ô ô…… Tự Bảo muốn xem pháo hoa.” Khương Từ ở bên cạnh: “……”
Da mặt con trai càng lớn càng dày, bây giờ lại còn không ngừng quấn lấy Phó Tinh Trình nháo muốn
xem.
Đôi tay to của Phó Tinh Trình trực tiếp bế cậu nhóc lên như xách một con thỏ, nhanh chóng đưa cậu
lên xe tìm xem còn sót cái pháo hoa nào không. Hiện tại việc mua bán pháo hoa và bắn pháo hoa đều
bị cấm, cũng không biết Phó Tinh Trình lấy từ đâu.
Tự Bảo muốn xem, mấy chị họ nhỏ trong biệt thự cũng háo hức chạy ra, đồng thanh ngọt ngào gọi chú
nhỏ.
Rất nhanh cảnh pháo hoa nở rộ trên bầu trời đêm đen kịt, Khương Từ đứng trên bậc thang, ánh mắt ôn
nhu nhìn chăm chú bọn trẻ đang hưng phấn thét chói tai trong sân. Cô mỉm cười, một cơn gió đêm ập
đến, đột nhiên từ phía sau cô bị một cánh tay mạnh mẽ ôm lấy eo.
Biết là ai, Khương Từ cũng không giãy giụa.
“Đẹp không?” Giọng nói từ tính dễ nghe vang lên bên tai.
Cô khẽ quay đầu lại nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Phó Thời Lễ, anh cúi đầu cố ý dùng hàm dưới cọ xát
khuôn mặt trắng nõn của cô, xung quanh mang theo mùi thuốc lá nhàn nhạt và mùi rượu lại không hề
khó ngửi.
Khương Từ thoải mái rúc mình trong vòng tay ấm áp của anh, ngón tay mảnh khảnh nắm chặt cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-that-mem/1301316/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.