Beta: VitquayBeijing
———
Thân hình cao lớn của Phó Thời Lễ đứng ở giữa phòng khách, những ngón tay thon dài đem nút áo sơmi cởi bỏ, vén tay áo lên lộ ra cánh tay rắn chắc, con người của anh trở nên vài phần lười biếng.
Anh thấy Khương Từ nói muốn đổi quần áo, nâng mí mắt lên, tầm mắt liền như vậy nhìn cô.
(Ko thấy Khương Từ nói lúc nào nhưng bản cv và bản raw đều viết thế nên mình cũng không biết nữa )
Ánh mắt thâm thúy, dường như có thể đem người hút vào. Khương Từ môi đỏ nói ra những lời này, liền hối hận.
Cô chính là nhất thời nhảy vào hố do anh tạo ra, chờ nấu xong bữa ăn khuya, còn muốn đổi lại lễ phục dạ hội không phải thực phiền toái sao? Nhưng nếu nói chuyện đầu tư xong, khi trở về, mặc quần áo anh ta đi cũng không tốt a.
Cô há miệng thở dốc, muốn nói cái gì để thay đổi hoàn cảnh một chút. “Lại đây nào.” Phó Thời Lễ đưa bàn tay to lớn thon dài ra hướng cô, giọng nói khàn khàn mỉm cười.
Cũng bởi vậy, làm bầu không khí trong phòng khách trở nên ái muội. Khương Từ đứng cách anh ba bước, không nhúc nhích, đầu ngón tay lộ ra sự khẩn trương nắm lấy làn váy. Phản ứng đầu tiên, chính là cảm thấy quan hệ hai người thật không minh bạch, nếu dắt tay lại càng nói không rõ.
Cô nghĩ nghĩ, vẻ không tình nguyện hiện rõ trên mặt.
Phó Thời Lễ rút tay lại, cực kỳ chính nhân quân tử, làm sáng tỏ một chút: “Quần áo ở đây không có, tôi mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-that-mem/1301195/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.