Edit: Tròn
Beta: Cải Trắng
Tưởng Hạc Dã ra ngoài hút thuốc quá lâu làm Liễu Nại Nhất tưởng anh tìm chỗ nào đó liếm láp vết thương lòng vì bồi hồi nhớ lại chuyện tình với bạn gái cũ.
Cô gõ mặt bàn, bồn chồn nói: “Có khi nào anh Dã đi tìm chỗ nào đó khóc rồi không?”
“Cậu nghĩ nhiều rồi.” Cố Nhượng lắc đầu, đứng dậy chỉnh quần áo, đi hai bước đến cửa rồi quay đầu lại: “Để tôi ra ngoài xem thử.”
Cố Nhượng còn tưởng Tưởng Hạc Dã đi xa, kết quả vừa đẩy cửa ra thì thấy người đứng dựa tường cách đó không xa, điếu thuốc đã sớm bị dập tắt, Tưởng Hạc Dã chơi bật lửa trên tay, nhưng ánh mắt lại tập trung ở hành lang phòng chờ đối diện.
Cố Nhượng tay đút túi quần đi tới nhìn theo ánh mắt anh sau đó thu hồi tầm mắt: “Cậu không về phòng, Liễu Nại Nhất tưởng cậu đang chìm đắm không thoát ra được khỏi mối quan hệ đó.”
“Sao vậy, trông tôi lụy tình vậy sao?” Thấy rõ người tới là ai, Tưởng Hạc Dã đậy nắp bật lửa lại, bỏ vào trong túi.
Cố Nhượng không tiếp tục đề tài ấy nữa: “Ở đây nhìn gì vậy?”
“Nhìn người.” Tưởng Hạc Dã cũng chẳng giấu diếm, ánh mắt anh lướt qua cửa phòng bị đóng chặt, hất cằm, “Cô ấy mới vào cánh cửa thứ hai bên trái cách đây năm phút trước.”
Cố Nhượng nhướn mày, hỏi ngược lại: “Con gái?”
“Chẳng thế thì sao?” Tưởng Hạc Dã cười đáp lại anh.
“Ông già nhà cậu nếu biết cậu mới về nước lại làm chuyện không đứng đắn thì có đưa cậu đi học lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-rat-quyen-ru/459935/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.