“Ôi tình yêu bé nhỏ ơi. Tớ tìm được chỗ này của cậu thật như qua trăm sông nghìn bể.” Vừa xuống khỏi taxi, Cam Ngọt đã than thở với Bắc Yên đang đứng đợi bên vệ đường.
“Cái biển chỉ dẫn bé tí như thế, trước đây làm sao mà khách họ biết được chỗ này để đến vậy trời?” Cam Ngọt chỉ trích mũi tên được đẽo bằng thân cây nhỏ nào đó.
“Chữ lại còn bé tin din nữa chứ. Tình yêu ơi cậu bị lừa rồi, khẳng định chỗ này không kinh doanh được nên mới bị bán tống bán tháo đi như thế.”
Đợi Cam Ngọt than thở đủ, Bắc Yên mỉm cười đón lấy vali trong tay bạn xách đi: “Sao cậu kêu mệt cơ mà? Tớ thấy có mệt tí nào đâu?”
Cam Ngọt phản đối: “Mệt chết tớ rồi đấy chứ cậu tưởng à?”
“Ôi trời lại còn cầu tre nữa, nước lớn một chút liệu có trôi đi không hả?”
“Cây gì thế này? Cao chẳng cao hẳn, thấp chẳng thấp hẳn, cậu đi lại có thấy vướng víu không thế?”
“Rồi, rồi bạn tôi ơi. Cậu lên nhà nghỉ ngơi đi đã, xong muốn góp ý chỉnh sửa chỗ nào tớ sẽ làm chỗ ấy được chưa?” Bắc Yên nở nụ cười bất lực, ngăn cản cô bạn thân than thở.
Mở tủ lạnh ra, thấy bên trong tràn trề thực phẩm Cam Ngọt mới tạm buông lỏng lo lắng trong lòng. Gì thì gì, đừng tưởng cô chỉ có bên ngoài, nội tâm cũng sâu sắc lắm đấy chứ. Nhìn tủ lạnh đầy ắp thế này, cũng không còn sợ bạn mình chết đói nơi rừng núi nữa rồi.
Cam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-rat-nhat/3476217/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.