Editor: Kỳ Giản Niệm
Beta-er: Kỳ Giản Niệm
Sau khi lên xe, Lục Hi Hòa cứ ngắm nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay mình mãi, ánh mắt ngập tràn vui thích.
“Em thích đến thế à?”
“Vâng ạ!”
“Vậy thì em thích nhẫn, hay em thích anh?”
Lục Hi Hòa: “…”
Kỷ Diễn cầm tay cô, xoa xoa chiếc nhẫn vừa đơn giản vừa tinh tế: “Hả?”
Lục Hi Hòa bất đắc dĩ trả lời: “Em thích nhẫn, những thích người mua nhẫn hơn.”
Kỷ Diễn nhếch khóe miệng lên: “Khi nào kết hôn, anh sẽ tặng em chiếc nhẫn cưới có một không hai trên thế giới.”
“Đây không phải nhẫn cưới sao anh?” Lục Hi Hòa hỏi.
“Nhẫn cưới sao có thể đơn giản như vậy được?”
“Nhưng em thích đơn giản như này hơn, em rất thích chiếc nhẫn này.”
Lục Hi Hòa rút tay ra khỏi lòng bàn tay anh, sau đó duỗi tay ôm cổ anh: “Thât ra đối với em mà nói anh là tốt nhất rồi, không gì sánh được.”
Trái tim Kỷ Diễn hơi rạo rực, anh vươn tay ôm chặt cô: “Em cũng vậy.”
Lục Hi Hòa nhếch miệng cười.
Hai người ôm nhau thật lâu, không muốn tách rời, được ôm người mình yêu là một điều vô cùng vô cùng may mắn.
Chuyện hai người đến cửa hàng trang sức mua nhẫn cưới nhanh chóng lan truyền rộng rãi, nhưng đây cũng là điều nằm trong dự kiến của họ, hai người cũng không cố gắng che giấu, bị chụp được là đều khó mà tránh khỏi, hôm trước vừa gặp mặt ba mẹ hai bên, hôm sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-rat-khong-vui/3492735/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.