Editor: Kỳ Giản Niệm
Beta-er: Kỳ Giản Niệm
Sáng hôm sau, Tiếu Mính đi làm sớm.
Anh ta định vào phòng làm việc của Kỷ Diễn để dọn dẹp như mọi lần, nhưng lúc đẩy cửa bước vào thì thấy Kỷ Diễn đã ngồi ở bàn làm việc rồi.
Anh ta kinh ngạc mở to hai mắt, “Giám đốc Kỷ, sao hôm nay anh đến sớm thế?”
Nói xong câu này, Tiếu Mính mới cảm thấy có gì đó không đúng, không phải Kỷ Diễn đến sớm, mà là đêm qua anh không về nhà!
Anh vẫn đang mặc bộ vest hôm qua, trên bàn, dưới đất toàn là giấy nháp, rất rõ ràng, anh ngồi cả đêm để giải đề!
Kỷ Diễn viết xong con số cuối cùng rồi đặt bút xuống, lúc ngẩng đầu lên anh cảm thấy cổ của mình vô cùng nhức mỏi, bả vai cũng tê cứng, lúc này anh mới chú ý đến Tiếu Mính đang đứng trước cửa.
“Cậu đến rồi à?”
“Giám đốc Kỷ… Tối qua anh không về nhà sao?” Tiếu Mính ngập ngừng hỏi.
“Ừ.”
Kỷ Diễn gật đầu, sau đó gấp tờ giấy kia lại, bỏ vào túi áo sơ mi của mình, anh đứng dậy, cầm theo áo khoác.
Anh vừa mặc áo khoác vừa đi ra ngoài: “Tôi đi ra ngoài một lát, có chuyện gì thì cậu cứ gọi cho tôi.”
“…. Vâng.”
Lúc lên tiếng trả lời, Tiếu Mính cảm thấy có một cơn gió lướt nhanh qua mình. Khi bình tĩnh lại thì Kỷ Diễn đã ra khỏi cửa rồi.
Buổi sáng, lúc Lục Trường Vĩ đến trường thì thấy một chiếc xe đậu trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-rat-khong-vui/3490720/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.