Chương trước
Chương sau
Edit: An
Beta: Gấu Bụng Bự
- ----------
"Nghe nói anh huỷ bỏ nhân vật nữ chính của Lục Hi Hoà?"
Trâu Mẫn Dư không đồng ý về quyết định lần này của Lư Lương Kiều. "Lả lướt" là hạng mục đầu tư lớn nhất bây giờ của công ty, Lục Hi Hoà là người thích hợp nhất, bất kể trên phương diện nào cô đều là người phù hợp với nữ chính nhất.
"Đúng, cô ta không thích hợp với nhân vật kia." Lư Lương Kiều không cho là đúng.
"Tại sao anh cho rằng không thích hợp?" Trâu Mẫn Dư hỏi lại.
"Cô ta bây giờ không biết trời cao đất dày, nếu không cho nếm chút mùi đau khổ, sau này trong công ty còn ai trấn trụ được?"
"Tôi thấy cô ấy khá tốt, ngày thường cũng không động đến anh. Sao anh lại không thể hoà hợp cùng một cô gái vậy?"
Hành động gần đây của Lư Lương Kiều Trâu Mẫn Dư đều nhìn thấy hết. Nhưng hai người hợp tác nhiều năm như vậy, chỉ cần không quá phận, anh ta cũng không nói gì. Nhưng lần này anh ta không nói một tiếng liền bỏ vai diễn của Lục Hi Hoà trong đoàn phim "Lả lướt", thật sự là quá đáng.
"Tôi cũng không muốn bất hoà với cô ta, là do hoà không nổi. Hơn nữa Hà Phỉ cũng không kém, diễn viên gạo cội, kỹ thuật diễn không tệ, tôi cảm thấy cô ấy đảm nhận được vai nữ chính."
"Hà Phỉ đương nhiên không kém, nhưng cô ấy bây giờ không như ngày trước. Độ nổi tiếng còn không bằng một nửa Lục Hi Hoà, sao có thể làm tốt được lần này?"
"Hơn nữa, bên này anh muốn thay người, bên kia đạo diễn người ta đồng ý sao?"
Lư Lương Kiều xuy một tiếng: "Anh ta có lựa chọn sao. Phim điện ảnh lần này có thể quay là do chúng ta đầu tư, nếu anh ta không đồng ý thì cắt đầu tư. Không có đầu tư, tôi xem còn quay chụp kiểu gì?"
Trâu Mẫn Dư lắc đầu: "Tôi thấy làm vậy quá mạo hiểm."
Lư Lương Kiều thấy được thái độ kiên quyết của Trâu Mẫn Dư, nhưng chính miệng anh ta nói với Lục Hi Hoà sẽ đưa vai cho Hà Phỉ, lời đã nói ra, nếu rút lại anh ta tuyệt đối không làm được. Một ông chủ sao phải lấy lòng nhân viên?
Nhưng chuyện này anh ta không thương lượng với Trâu Mẫn Dư đã tự ý quyết định, đúng là anh ta sai, tự biết mình đuối lý, nên thái độ cũng mềm mỏng hơn.
"Lão Trâu, anh cũng đừng nóng. Hà Phỉ tướng mạo không kém, kỹ thuật diễn càng không kém, cô ấy nhất định không thua kém Lục Hi Hoà. Cho nên anh yên tâm đi."
Trâu Mẫn Dư thở dài một hơi: "Nói vậy không sai, nhưng Lục Hi Hoà là trụ cột công ty, làm vậy có phải không hay lắm?"
"Có gì mà không hay? Chính vì cô ta là trụ cột, nên mới càng kiêu ngạo, nhân cơ hội lần này để cho cô ta ngoan ngoãn một chút. Nhưng mà anh yên tâm, tôi có chừng mực, chỉ cần cô ta chủ động nhận thua với tôi, tôi đảm bảo về sau có tài nguyên tốt đều đưa cho cô ta."
Trâu Mẫn Dư có chút bất đắc dĩ. Anh ta thật sự không hiểu, một người lớn như vậy sao lại không thể hoà hợp được với một cô gái như Lục Hi Hoà.
*
Bởi vì việc này, Lục Hi Hoà và Lư Lương Kiều tan rã trong không vui.
Lúc Thái Nguyệt biết được tin tức cả người đều xụi lơ. Tuy bọn họ và "Lả lướt" còn chưa chính thức ký kết hợp đồng, nhưng trong lòng đều rõ ràng, hơn nữa hôm nay cô tìm Lục Hi Hoà cũng là để bàn bạc chuyện kịch bản.
Nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới, Lư Lương Kiều lại đạp Lục Hi Hoà xuống. Nói hai câu không thích hợp rồi bắt nghe theo sự sắp xếp của công ty.
Những sự việc gần đây Thái Nguyệt đều nhìn rõ, cô biết Lư Lương Kiều không thích Lục HI Hoà, cũng biết anh ta mượn tay Hà Phỉ để chèn ép, nhưng không ngờ lại quá đáng tới mức này! Nhân vật bị cướp còn chưa nói, anh ta ta còn huỷ bỏ lịch trình hoạt động của cô. Nói dễ nghe một chút thì là về nhà nghỉ ngơi, nói khó nghe chính là cố tình chèn ép?
Thái Nguyệt giận đùng đùng đi tìm Lư Lương Kiều tranh luận, nhưng một cánh tay làm sao có thể hoà bình qua được "đùi to" như vậy?*
(Beta: câu này tui hiểu là ý tác giả muốn nói một cái cánh tay nhỏ bé sao có thể qua được "đùi to", "đùi to" thường chỉ mấy người giàu hoặc làm chức to í, người ta hay nói ôm đùi là ôm đùi này nè. Không biết tui nói vậy mn hiểu không nứa, tui hong béc dịch sao cho hay lun:((()
Thái Nguyệt ở Tinh Thượng ngây người nhiều năm như vậy, cũng được coi như người đại diện vàng, nhưng giờ cô thật sự cảm thấy thất vọng buồn lòng với công ty.
Cô bắt đầu hoài nghi, mình một lòng theo cái công ty này là đúng hay sai?
Nghệ sĩ dưới trướng mình cô còn không thể bảo vệ tốt, làm người đại diện như vậy có phải thất bại quá hay không?
Trái ngược với Thái Nguyệt bên này đang nản lòng thoái chí, Lục Hi Hoà lại vô lo vô nghĩ, mỗi ngày nên làm gì thì làm, trôi qua vui vẻ.
Lư Lương Kiều huỷ bỏ lịch trình của cô, đơn giản là muốn ép cô chịu thua. Nhưng anh ta tưởng rằng ép cô tới đường cùng thì cô sẽ chịu cúi đầu sao?
Đáng tiếc là anh ta tính sai rồi! Cô tuyệt đối sẽ không cúi đầu trước anh ta. Hơn nữa từ sau khi ký hợp đồng với cô, mỗi một phân giá trị thương mại trên người cô không phải đều bị bòn rút đến cùng cực sao?
Các loại hoạt động hành trình, người đại diện, điện ảnh TV, bị ép tới nỗi không thở nổi. Giờ anh ta huỷ bỏ tất cả, đối với cô mà nói cũng coi như chuyện tốt. Trong thời gian này cô có thể nghỉ ngơi cho tốt, không cần mỗi ngày chạy lịch chân không chạm đất. Cô cũng vui vẻ.
*
"Mấy ngày này em không có lịch trình gì sao?" Kỷ Diễn nhìn Lục Hi Hoà bên cạnh, nghi hoặc hỏi.
Nghe thấy anh hỏi, Lục Hi Hoà dừng một chút, chuyện cô náo loạn với công ty vẫn chưa nói cho anh biết.
Thứ nhất cô cảm thấy anh công việc bận rộn, không muốn phiền đến anh. Thứ hai, cô biết chắc chuyện này không thể loạn quá lâu. Bởi cô là cây hái tiền của công ty, bọn họ cũng chẳng phải kẻ ngốc, cái gì có lợi họ đều rõ ràng. Cho nên cô không lo lắng chút nào, cũng không nói cho anh chuyện này.
Cô cười cười, cố ý hỏi: "Sao nào, anh chê em ở nhà ăn không ngồi rồi?" Kỷ Diễn vốn muốn nghiêm túc nói chuyện này với cô, mà cô hỏi lại như vậy, anh cho rằng cô xuyên tạc ý mình, nên giải thích: "Nói bậy gì đó?"
Sao anh có thể chê cô phiền?
Chẳng qua là anh thấy kỳ lạ thôi. Anh nhớ rõ ràng mấy ngày trước cô còn nói, lịch trình hậu kỳ nhiều, có khả năng không có thời gian quan tâm đến anh, muốn anh thông cảm cho cô.
Mà giờ anh không thấy cô chuẩn bị làm việc, nên thuận miệng hỏi một câu.
"Anh nói vậy không phải ghét bỏ em sao?" Lục Hi Hoà không thuận theo, cố ý không buông tha.
Kỷ Diễn bất đắc dĩ buông đũa trong tay xuống, vẻ mặt nghiêm túc: "Anh đảm bảo, anh tuyệt đối không có."
Trước đó thấy cô bận rộn chân không chạm đất, đầu óc choáng váng anh đau lòng còn không kịp, giờ cô có thể nghỉ ngơi ở nhà, anh hài lòng còn không kịp, sao lại ghét bỏ chứ?
Lục Hi Hoà cười cười, cô chẳng qua chỉ muốn trêu chọc anh một chút thôi, nhìn vẻ mặt nghiêm túc này không kiềm được giương khoé miệng.
"Được rồi, em tin anh, em nói đùa thôi mà. Hơn nữa, anh có ghét bỏ cũng vô dụng. Dù sao em cũng ăn vạ anh rồi, anh chạy không thoát đâu."
Kỷ Diễn đưa tay xoa đầu cô, giữa bọn họ còn chưa biết ai ăn vạ ai đâu. Cô nói cô ăn vạ anh, không nghĩ tới người ăn vạ thật sự lại là mình.
"Chạy không thoát, vĩnh viễn chạy không thoát."
Đôi mắt anh sáng ngời thâm thuý, lúc nói lời này lại trằn trọc ôn nhu, một mảnh hồ hết sức nhu hoà. Chỉ một thoáng, Lục Hi Hoà cảm thấy lòng mình như bị nhẹ nhàng kích thích, không thể kiểm soát.
Cô nhanh chóng dời tầm mắt, vừa gắp thức ăn vừa nói.
"Ăn cơm ăn cơm."
Xem ra ăn cơm không nổi nữa rồi!
Qua mấy ngày, không biết sao lại truyền ra tin tức mới nhất về "Lả lướt", nữ chính là Hà Phỉ.
Bởi vì trước đó trên mạng mờ mịt lộ tin "Lả lướt" do hoa đán nổi tiếng Lục Hi Hoà đảm nhận, mà dân mạng cũng cho rằng nhất định là cô không sai.
Giờ tin tức vừa ra, chủ đề "Lục Hi Hoà, Hà Phỉ, tranh giành vai" nhanh chóng leo lên hot search.
Chủ đề hot nhất giới giải trí luôn là sự cạnh tranh giữa các nữ minh tinh. Đặc biệt chuyện tranh giành vai diễn này lại càng thu hút sự chú ý.
"Lả lướt" là phim điện ảnh cải biên dựa trên tiểu thuyết. Vì tiểu thuyết rất nổi tiếng nên fan nguyên tác cực kì nhiều. Ngay khi biết tin "Lả lướt" muốn chuyển thể, nhóm fan nguyên tác cũng kích động một thời gian.
Mọi người vẫn luôn đoán nữ chính đến cùng sẽ do ai đóng, mà đạo diễn cũng mập mờ tiết lộ, nên nhóm fan nguyên tác cũng đã đoán được là Lục Hi Hoà..
Lục Hi Hoà có danh tiếng rất tốt, nhóm fan một lòng luôn ủng hộ cô làm nữ chính. Nhưng sau khi chuyện đoạt vai này được phơi ra, nữ chính bị thay thế bởi Hà Phỉ, nhóm fan nguyên tác liền bùng nổ.
Nữ chính "Lả lướt" mới 17 tuổi, không nói cái khác, chỉ nói tới tuổi, Lục Hi Hoà mới 22 tuổi mà Hà Phỉ tận 29 tuổi. Nói thế nào đi nữa, Lục Hi Hoà mặt đầy collagen vẫn phù hợp với nguyên tác hơn.
Hơn nữa, mấy năm nay Hà Phỉ không có tác phẩm xuất chúng nào, toàn bộ tâm tư đều đặt trên các loại thảm đỏ, nhân khí cũng không đấu nổi Lục Hi Hoà đang nổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.