Chu Chỉ Yểu cũng không biết bản thân mình muốn gì. Rõ ràng vẫn luôn tự mình chịu đựng, nhưng cuối cùng cũng không khống chế được bản thân. Bởi vì người biết được đoạn quá khứ này của cô, trừ mẹ cô ra chỉ có Lục Hi Hoà.
Cô tất nhiên sẽ không nhắc tới với mẹ mình, nên chỉ có thể cùng Lục Hi Hoà nói.
"Nhưng mà cậu còn thích anh ấy."
Lục Hi Hoà nói lời này xong, Chu Chỉ Yểu hệt như con mèo bị dẫm phải đuôi, lập tức phản bác: "Ai nói, đã không còn thích lâu rồi."
"Nếu không thích, sao lúc học đại học nhiều người theo đuổi như vậy, ai cô cũng từ chối?"*
*Beta: khúc này lại chí choé nên tui để tôi cô cho gay cấn nha mn:)))
Chu Chỉ Yểu lớn lên xinh đẹp, lúc đi học người theo đuổi không ít, nhưng cô trước sau chỉ có một người. Trừ Tần Kính, cô ấy không quen bạn trai nào khác.
"Người ta theo đuổi thì tôi phải đồng ý sao, người theo đuổi cô cũng không ít, có thấy cô quen ai đâu."
"Chúng ta có thể giống nhau sao?"
Chu Chỉ Yểu nhíu mày xua xua tay: "Thôi, thôi. Tôi không muốn cùng cô nói về chủ đề này nữa, còn không nghĩ xem tôi như bây giờ là ai hại."
Lục Hi Hoà: "Tôi hại tôi hại. Không phải cô cũng nhằm vào tôi nhiều năm như vậy rồi sao?"
Chu Chỉ Yểu nhìn cô trợn mắt: "Nói như thể cô không nhằm vào tôi ấy."
"Đấy còn không phải do cô lắm lúc cũng quá đáng hả?"
"Nói cho cùng vẫn là cô thiếu nợ tôi."
Lần này Lục Hi Hoà không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-rat-khong-vui/1806431/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.