Edit: Súp lơ
Beta: Xanh + TH
Kiều Hạ còn lâu mới dậy lúc sáu giờ sáng để dắt chó đi dạo đâu!
Cô không bị điên. Vất vả lắm mới được nghỉ, hơn nữa mới vừa đi dạy học về, rõ ràng có thể ở nhà ngủ nướng, cớ sao phải dậy sớm như vậy. Cũng không biết sao anh cô đột nhiên lại nảy ra cái ý thế này.
Về phòng, Kiều Hạ mở vali, xếp quần áo gọn gàng vào ngăn tủ rồi đi tắm. Xong xuôi cô lên giường, chốc lát đã chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, Kiều Hạ còn đang ngủ say thì có tiếng đập cửa "cốc cốc" vang lên, mạnh mẽ kéo cô tỉnh dậy. Cô khó khăn mở mắt nhìn cửa sổ, bên ngoài mới tờ mờ sáng, mặt trời còn chưa ló dạng.
Cơn buồn ngủ ập đến, Kiều Hạ mặc kệ tiếng ồn, dùng chăn trùm kín từ đầu tới chân rồi ngủ tiếp.
Thế nhưng tiếng đập cửa không hề dừng lại, ngược lại càng lúc càng lớn, giống như nếu cô không dậy thì sẽ không chịu ngừng lại.
Kiều Hạ hết kiên nhẫn đành xốc chăn, tìm dép lê ở mép giường, mặc thêm áo rồi đi ra mở cửa, vô cùng hoang mang hỏi: "Anh tìm em sớm như vậy làm cái gì?"
Lúc này cô còn chưa tỉnh ngủ hẳn, giọng điệu mềm nhũn, nhất là âm cuối ngân dài mang theo cảm xúc nén giận.
Quý Hành ăn mặc chỉnh tề, nhìn thấy bộ dạng mơ hồ chưa tỉnh ngủ của cô không khỏi cảm thấy thật đáng yêu.
Hắn giơ tay vò mái tóc lộn xộn của cô, dùng giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-rat-dang-yeu/3214678/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.