"Cậu không sao chứ?" Đường Tiểu Tịch nhìn cô nhẹ nhàng hỏi
Nhìn cô gái xinh đẹp có nghĩa khí này Triển Nha lắc đầu
"Chuyện lúc nãy, cảm ơn cậu."
Đường tiểu tịch nở nụ cười xinh đẹp, lời nói ý vị sâu xa
"Tớ tin, không có tớ cậu cũng có thể chỉnh cả đám người đó."
Cô có chút khổ sở gượng cười
"Không đến mức đó."
Đường Tiểu tịch đưa bàn tay xinh đẹp của mình ra, khẽ nghiêng đầu
"Đường Tiểu Tịch năm nhất khoa Trung Văn."
Triển Nha có chút ngẩn người nhưng sau đó liền gật đầu, bắt lấy tay cô bạn thầm cảm khái thật là mềm mại
"Triển Nha năm nhất khoa Kiến Trúc, gọi tớ là Tiểu Nha cũng được."
Đường Tiểu tịch đẩy mắt nhìn về hướng đám nữ sinh bỏ chạy tán loạn vừa rồi chậm rãi nói
"Yên tâm, bọn họ sẽ không tới làm phiền cậu nữa đâu."
Cô gật đầu nghĩ tới việc người ta đã trượng nghĩa giúp đỡ mình thì bản thân cũng nên có thành ý cảm ơn người ta một chút
"Trưa hôm nay cậu có bận không? tớ mời cậu ăn trưa."
Đường Tiểu Tịch vui vẻ gật đầu lấy điện thoại từ trong túi ra
"Được, vậy chúng ta add Wechat nhau đi, có gì dễ liên lạc."
Triển Nha nghe vậy liền lấy điện thoại ra quét mã QR, chợt nhớ ra không biết khẩu vị người ta như thế nào
"Cậu muốn ăn ở đâu?"
Cô bạn hơi suy nghĩ sau đó mỉm cười nhẹ bẫng
"Cantin trường đi, tớ nghe nói đồ ăn ở đó không tồi, cũng là sinh viên nhưng chưa tới lần nào, hôm nay tiện thể vậy."
Triển Nha có chút ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-rat-dang-yeu-diep-vo-y-tu/660643/chuong-36-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.