Editor: Mứt Chanh 
Vốn dĩ đồ mua đã nhiều rồi, chịu không nổi một chút giày vò cho nên Trần Diệu đột nhiên xuất hiện đã làm túi đựng trái cây bị rách đi. Trần Diệu thấy thế, một hai phải đưa cô đến nhà. 
Tô Hà cực kỳ bất đắc dĩ, từ chối không được cho nên chỉ có thể tùy cậu. 
Bản thân từ Walmart ra tới thì sắc trời đã bắt đầu tối. Bầu không khí ngày Tết càng thêm nồng đậm vào ban đêm, Tô Hà chỉ đành phải gia tăng bước chân về nhà. Trần Diệu mang theo một túi đồ khác, ngay cả xe cũng không cần mà chỉ đi theo Tô Hà. Dù sao khu vực gần nhà Tô Hà cũng không thể dừng xe. Cậu vừa đi vừa cùng Tô Hà nói chuyện phiếm, “Buổi tối em làm cái gì ăn vậy?” 
“Anh vừa mới nhìn thấy tôm, em chuẩn bị làm tôm sao?” Trần Diệu nhìn sườn mặt của Tô Hà, khóe môi nhếch lên, nhẹ giọng hỏi. 
Nhưng thật ra lại không hỏi cô nguyên nhân vì cái gì một mình ở Hải Thị ăn tết. 
Tô Hà tức giận một lúc nhưng nhìn thấy cậu ấy ôm lấy túi đựng trái cây, lại xách theo đồ, dáng vẻ thật là trung thành cho nên cô dừng lại một chút, vẻ mặt ôn hòa chút đỉnh, “Ừ, làm món tôm.” 
“Vậy tôm em làm khẳng định là ăn rất ngon.” Trần Diệu nháy mắt cười, đôi mắt anh như ánh mặt trời ấm áp của mùa đông, phong lưu lại không mất đi nhu tình. 
Tô Hà cười cười nhưng không trả lời. 
Đi ở đằng trước, qua cầu vượt, Trần Diệu cũng đi theo, nói: “Em một hơi mua nhiều đồ như vậy, anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-qua-ngot-ngao/778398/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.