Editor: Mứt Chanh 
Tô Hà không ngờ lại ở chỗ này gặp phải Tạ Lâu, thần sắc cô trở nên cứng đờ, nhất thời lâm vào trầm mặc. 
Lục Quân đang nói xấu người ta chợt nhíu mày lại, dáng vẻ tựa như không quen Tạ Lâu. 
Không khí có phần kiêu ngạo càn rỡ lại có chút thăng cấp. 
Đầu lưỡi Tạ Lâu đẩy đẩy chạm vào cây kẹo que, anh lười nhác mà tựa người gần sát cửa, ngước cằm lên, "Tô Hà?" 
Lục Quân nghiêng đầu qua nhìn Tô Hà. 
Tô Hà mím môi, giải thích với Lục Quân, " Là đàn anh của em." 
Sau khi Lục Quân nghe xong cũng gật gật đầu. 
Tạ Lâu cười khẩy một tiếng, "Không dám nhận." 
Tiếng nói vừa dứt, một quản đốc đội mũ màu vàng bước ra, cầm một phần giấy tờ đưa cho Tạ Lâu rồi kéo lấy chiếc mũ gọi to một tiếng, "Ông chủ." 
Tô Hà khiếp sợ. 
Tạ Lâu..... Là ông chủ công ty này sao? 
Cho nên, tên tiểu tử không biết trời cao đất dày trong miệng Lục Quân lại chính là Tạ Lâu sao. 
Tô Hà: "......" 
Lục Quân nhìn thấy biểu tình của Tô Hà vội nói với giọng thấp nhất: "Vừa đi vừa nói chuyện." 
Tô Hà gật gật đầu, đuổi kịp theo Lục Quân, hai người đi vào cửa thang máy. Tạ Lâu cầm bút ký tên vào đống giấy tờ kia, sau đó đưa bút lại cho người quản đốc. Đôi mắt ngước lên nhìn bóng dáng của Tô Hà. 
Anh nhai nát cây kẹo que trong miệng, nhướng mày hỏi: "Tô Hà, em thích cái gì?" 
Đang chờ thang máy, thân thể Tô Hà trở nên cứng đờ. 
Sau khi Lục Quân nghe xong cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-qua-ngot-ngao/778386/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.