Editor: Mứt Chanh & Sunn:x
Tuy rằng Tạ Lâu đã cúp điện thoại nhưng Tô Hà vẫn gửi WeChat cho anh.
Sau khi chỉnh sửa xong, Tô Hà mới cảm thấy nhẹ nhõm, trong lòng cũng an tâm lên rất nhiều.
Trở về phòng nghỉ ngơi.
*
Đêm đã khuya.
Khu vực mới Hoa Đông.
Tạ Lâu đi chân trần từ trong phòng tắm ra, trên người mặc một chiếc áo choàng tắm lỏng lẻo, vừa đi vừa lau mái tóc.
Điện thoại trên bàn trà đột nhiên vang lên.
Là âm thanh của WeChat.
Anh cúi người nhìn.
Là Tô Hà nhắn.
Là cách làm canh gừng.
Lại phụ họa thêm một câu: "Kỳ thật rất dễ dàng."
Tạ Lâu nhìn tin nhắn không một chút biểu cảm nào, sau đó nhấc khóe môi lên rồi cũng không nhìn điện thoại nữa. Anh đem khăn lông vắt lên trên lưng ghế sau đó liền xoay người trở về phòng.
Mưa bên ngoài nhỏ hơn một chút nhưng vẫn có chút mưa phùn rả rích, bức màn tung bay theo gió lạch cạch vang lên, anh đến bên cửa sổ đem bức màn kéo lại.
Cửa kính lại ẩn hiện ra khuôn mặt anh.
Đầu ngón tay của Tạ Lâu nắm lấy chiếc áo choàng, sửa sang chúng lại một chút rồi ngẩng đầu lên.
Trên cửa sổ, dường như có một đôi mắt trong veo, mềm mại bị nước mưa cuốn trôi đi.
Anh ngừng tay lại.
Sau đó, ở trạm xe buýt, cô nhu nhược đáng thương co rúm thân mình lại, bộ ngực hấp dẫn lả lướt cùng những giọt nước đang lăn xuống cổ.
Nhìn anh.
Tạ Lâu: "Con mẹ nó."
*
Ngủ ngon nhất là vào những ngày mưa. Tối hôm qua vì để ngừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-qua-ngot-ngao/252383/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.