Tam Vô không hề hay biết thành lũy đang nổi sóng gió gì. 
Lúc này cô đang rất buồn. 
Bởi vì củ khoai tây duy nhất cô kỳ vọng rất nhiều dường như đã.... biến dị. 
Gừng ngược lại phát triển rất khỏe mạnh. 
Tam Vô chọc cho cu cậu khoai tây bò lên khỏi mặt đất, hình như nó vẫn chưa lớn, trên đầu còn có vài cây con màu xanh, chỉ lớn hơn một chút so với lúc trồng. 
"Chủ nhân, chị không vui sao?" Cu cậu khoai tây di chuyển quanh cô, "Quỳ Quỳ nói năng lực của em rất mạnh, chủ nhân không vui sao?" 
Tam Vô đỡ trán, củ khoai tây quả thật rất mạnh. 
Nhưng sức mạnh của nó không phải ở phương diện chiến đấu, Tam Vô trơ mắt nhìn nó co lại một cục tạo ra một cái hố trên mặt đất, sau đó bước đến cái xô bằng cái chân ngắn cũn cỡn của mình, dội ướt lá cây trên đầu nó, rồi lại đánh xuống cái hố một chút. 
Một màu xanh của cỏ mọc ra khỏi hố. 
Loại cỏ này vừa nhỏ vừa dài, trông rất mềm mại, hơi giống với loại cỏ làm thức ăn cho gia súc nhưng được phóng to lên trước đây. 
Nhưng cứ lấy từng chút như vậy, củ khoai tây nhỏ này đã ngồi thở hổn hển nghỉ ngơi suốt ba tiếng đồng hồ. 
Còn uống rất nhiều nước. 
"Cái này có ăn được không?" Tam Vô nhìn đám cỏ dại kia hỏi. 
"Không biết nữa, em chỉ có thể trồng thôi, không biết công dụng của nó là gì." Cu cậu khoai tây trả lời. 
"Không sao, chị tìm một con gà thử xem sao." Không sai, con gà mái của nhà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-nuoi-tang-thi-o-mat-the/311954/chuong-27-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.