Quý Lăng Bạch do dự không biết có nên đi vào hay không. 
Hoa tường vi thật sự đã đụng vào họng súng của Tam Vô, nhưng xem ra dự báo của nó lại rất chính xác. 
Suy nghĩ một lúc, anh vẫn quyết định lật người đi vào từ bức tường bên cạnh, ở lại trong phòng không ra ngoài nữa. 
Về việc Tam Vô có phát hiện ra anh đã ra ngoài hay không cũng không quan trọng lắm. 
Anh cũng chẳng phải những vật nhỏ mà cô nuôi kia. 
Dưới lầu, hoa tường vi đang run lẩy bẩy hận không thể vùi cả bụi cây xuống mặt đất. 
Nó lung lay cánh hoa, "Mai...... Năm giờ sáng mai sẽ có sương mù." 
Tam Vô sửng sốt. 
Sương mù à? 
Tốc độ phản ứng của động vật biến dị sẽ chậm hơn trong sương mù, năm giác quan mất đi còn nghiêm trọng hơn con người, quả là một cơ hội đi săn tốt. 
Tam Vô thở dài múc một gáo nước tưới lên người hoa tường vi. 
"Quên đi, là do tao không nhớ mày đã nói gì." Tam Vô đỡ trán. 
Cô cất gáo nước đi, "Được rồi, nếu ngày mai thật sự có sương mù tao sẽ thưởng tiếp cho mày một gáo nước." Nguồn nước có hạn, thực vật biến dị và tang thi ngày càng nhiều, sau này phân công mỗi người một việc, công bằng và chính đáng. 
Tuy ngoài miệng nói vậy nhưng Tam Vô cảm thấy chắc chắn sẽ có sương mù. 
Giọt mưa to như hạt đậu rơi xuống, Tam Vô nhìn về hướng thành lũy ở phía xa, ngọn lửa cao vút sẽ không thể dập tắt trong chốc lát nhưng vì trận mưa lớn này nên phòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-nuoi-tang-thi-o-mat-the/311947/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.