Tam Vô thấy con mèo nhỏ nâng chân lên, đôi cánh trắng như tuyết sau lưng còn run lên một cái. 
Cặp mắt mèo xinh đẹp nhìn thẳng vào cô. 
Tam Vô cạn lời. 
Là ai đã vùng vẫy đòi sống đòi chết khi cô chạm vào người trước kia? 
Hóa ra mèo biến dị vẫn là mèo sao? 
Sự kiêu ngạo vô hình của nó thật là.... 
"Xét việc vừa rồi mày chỉ Vương Thành cho tao nên tao sẽ ôm mày lần nữa." Tam Vô nhấc Quý Lăng Bạch từ dưới đất lên, tiện tay khẽ chạm vào cánh của nó. 
Quý Lăng Bạch vô thức run rẩy, khi anh sắp nổi giận thì cô lại bóp chân anh hai cái. 
Được voi đòi tiên! 
Nhưng ngay khi vừa vào tới cửa, Tam Vô đã bỏ anh sang một bên không chút lưu luyến. 
Quỳ Quỳ vui vẻ dụi vào vai Tam Vô, còn ngạo mạn lấy lá của mình đẩy đẩy Quý Lăng Bạch. 
Đừng có ý nghĩ muốn quyến rũ chủ nhân của nó. 
Quý Lăng Bạch vô cùng tức giận, hoa hướng dương trà xanh! Làm như người phụ nữ này hiếm lắm ấy. 
"Được rồi Quỳ Quỳ." Tam Vô tưới cho nó một muỗng nước sau khi đã lọc sạch, Quỳ Quỳ rõ ràng vui hơn hẳn. 
"Đi nấu cơm thôi." Tam Vô sờ bụng của mình. 
Trước hết cô thả hai con cá trích nhỏ vào cái ao vừa được sửa sang lại, tình cờ là một đực một cái. 
"Phải lớn nhanh một chút, sinh cá con mới được." Tam Vô cười híp mắt đưa tay vào trong ao, lọc sạch toàn bộ nước bên trong. 
Quý Lăng Bạch ở phía sau nhìn cô thả cá vào trong nước, trong lòng thầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-nuoi-tang-thi-o-mat-the/278417/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.