Quý Lăng Bạch điên cuồng giãy giụa. 
Người phụ nữ này điên rồi! Thật sự điên rồi! 
"Đừng nhúc nhích, kỹ năng dùng dao của tao rất tốt, không cử động thì sẽ không đau." Mặt Tam Vô vô cảm ấn lưỡi dao vào cổ anh. 
Sao có thể không cử động được chứ? 
Phải làm sao mới có thể khiến người phụ nữ điên này bỏ ý nghĩ đó đi? 
Quý Lăng Bạch biết những người sống ở mạt thế như này, người có tâm đều đã chết cả rồi. 
Thể hiện sự yếu đuối để được có được sự đồng cảm là không thể. 
Chẳng phải người phụ nữ này vừa phát hiện anh là dị thú cấp cao liền lập tức lật mặt sao? 
Phải làm sao mới khiến người phụ nữ này giữ anh lại? 
Đang vùng vẫy thì anh thấy con tang thi kia đã đi tới mép nồi, ngẩn người nhìn đống củi chất bên dưới. 
Tang Nhất đói rồi. 
Nhưng cậu lại không biết làm cơm. 
Cậu không thể làm một bữa cơm mà tang thi có thể ăn được. 
Đôi mắt của Quý Lăng Bạch sáng lên, ở mạt thế, phải chứng minh giá trị của mình mới có thể sống sót. 
Anh mở miệng cố gắng hết sức ép khô chút dị năng cuối cùng của mình. 
"Phụt" một tiếng, một ngọn lửa nhỏ bay đến đống củi chất bên dưới. 
Lửa này không cần dùng những thứ dễ cháy để bắt, nó nhanh chóng đốt cháy một khúc củi lớn. 
"Ư~~" Anh phát ra âm thanh yếu ớt. 
Một đôi mắt màu bạc oan ức nhìn Tam Vô. 
Quá nhục nhã! 
Quý Lăng Bạch anh đời này chưa từng nhục nhã như vậy! 
Nếu như tin anh tỏ ra yếu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-nuoi-tang-thi-o-mat-the/278414/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.