"Ông chỉ cần phối hợp với chúng tôi làm một chuyện là được rồi."
Tam Vô vỗ đầu Lý Ngọc Sơn, sau đó lại chán ghét sờ tay mình, "Mẹ nó! Mấy ngày chưa gội đầu!"
...
Bên ngoài mọi người đang dùng cơm.
Vì cảm thấy xác suất Lý Ngọc Sơn là kẻ tâm thần giết người cao nên lúc này mọi người đều khá thoải mái.
Tuy có rất nhiều người nhưng thức ăn Tam Vô đưa tới lần này cũng không ít.
Ít nhiều gì thì mỗi người cũng được một miếng thịt và canh rau, mọi người đều giương mắt cầm chén chờ đợi.
"Đội phó Nguyễn Anh, sao hai người Quý đội vẫn chưa đến thế?" Có người kéo Nguyễn Anh lại hỏi: "Chuyện của Lý Ngọc Sơn có phải là thật không, phải cho chúng tôi một câu trả lời chính xác chứ."
Nguyễn Anh múc cho mình một muôi canh rau lớn, mọi người đều nhanh chóng phát hiện canh nhiều nhưng rau lại ít đi.
Tâm trạng của anh ta rất tốt nhìn chén của mình, thoải mái nói: "Chắc cỡ tám chín phần rồi, dù sao thì Quý đội lúc ra tay đánh ông ta cũng rất tàn nhẫn."
"Dù có thế nào thì chuyện thực vật nghe trộm mà ông ta chôn là sự thật." Nguyễn Anh lại múc thêm một muôi, "Mọi người ăn cơm trước đã, chuyện này sẽ cách giải quyết, yên tâm đi."
Anh ta vừa định nhấc chân rời đi.
Thì cánh tay đã bị người trước mặt kéo lại.
Sắc mặt của người kia rất nghiêm túc.
Nguyễn Anh hơi bối rối, "Sao vậy?"
"Anh..." Người kia hung hăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-nuoi-tang-thi-o-mat-the/2474428/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.