Có cạnh tranh thì sẽ có gấp gáp, mọi người nháo nhào bày tỏ sống ở bên ngoài không có vấn đề gì, ở nhà nào gần đó cũng không sao!
Tiêu chuẩn lập tức được hạ thấp xuống.
Nhìn các phó bảo chủ khác đều sống ở khu bên ngoài, so sánh như vậy khiến mọi người cảm thấy rất dễ chấp nhận.
"Nào, lại xếp hàng đi, nhân viên kỹ thuật xếp hàng ở bên chỗ tôi, có dị năng hay không đều được hết."
"Chỉ nhận người có dị năng cấp cao, đến bên chỗ Giang Thiên xếp hàng, kiểm tra thực lực."
Tam Vô chọn ra những người ổn nhất.
Tiếc là các nhân viên kỹ thuật hiện tại đều không như mong muốn của cô, đang lo thì trước mặt đột nhiên xuất hiện một gương mặt quen thuộc.
"Cô là.... Lưu Tiểu Phao phải không?" Trí nhớ của Tam Vô không tệ lắm, cô ấy chính là người đã bị Lý Ngọc Sơn đuổi ra ngoài và truyền tin cho cô.
"Phải." Lưu Tiểu Phao ngồi ngay ngắn, hơi khẩn trương, "Cảm ơn thuốc của cô."
"Không cần cảm ơn tôi, đó là thuốc cô dùng tin tức để đổi lấy." Tam Vô nhìn cô ấy, có chút nghi ngờ hỏi: "Cô là hệ kỹ thuật sao?"
Không phải Lưu Tiểu Phao nên xếp hàng ở bên cạnh sao?
Lưu Tiểu Phao hơi xấu hổ gãi đầu, nói: "Đúng vậy, thật ra thì trước mạt thế tôi từng là bác sĩ thú y, tôi có thể tự nuôi động vật, còn có thể điều phối thức ăn dinh dưỡng cho chúng nữa."
"Tôi có nuôi ngựa biến dị, ngựa của tôi chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-nuoi-tang-thi-o-mat-the/2474411/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.