Edit: Chinn
Beta: Lia + Nhược Lam
____________________________________
Khi Thời Dược thức dậy sớm vào ngày hôm sau, bên cạnh đã không có ai.
Nếu như không phải ở đầu giường có đặt thuốc kháng viêm và một cốc nước lọc, còn dán tờ ghi chú "Nhớ uống thuốc" bằng nét bút không thể quen thuộc hơn được nữa, có khi Thời Dược tưởng là đêm qua mình nằm mơ.
Cô nhanh chóng uống thuốc chống viêm, xuống giường tắm rửa rồi vội vàng chạy xuống tầng một của biệt thự.
Trong phòng bếp chỉ có Thời Hằng đang ăn sáng.
Nghe thấy tiếng Thời Dược xuống lầu, Thời Hằng bất ngờ một lúc mới ngẩng đầu lên từ giữa tờ báo.
"Hôm nay không phải cuối tuần à? Sao con dậy sớm thế?"
Đây không phải là thói quen sống của cô con gái nhỏ lười biếng thích ở trên giường của ông.
Mà ánh mắt Thời Dược đảo qua toàn bộ nơi có thể thấy ở tầng một, sau khi xác định người kia đi rồi, cô cúi đầu với đôi mắt buồn tẻ.
"Baba, anh trai rời đi lúc nào ạ?"
"Sáng sớm tài xế chở thằng bé, mẹ con còn nhất định phải đi cùng một chuyến."
"Vậy sao không gọi con..."
"Gọi con làm cái gì?" Thời Hằng hơi nheo mắt, ông gập tờ báo trong tay, "Lại đây ăn sáng nào."
"... Vâng." Thời Dược ủ rũ đáp lại.
Lúc đang ăn một nửa, Thời Hằng tựa hồ vô ý hỏi một câu
"Ta thấy con có vẻ rất thân thiết với Thích Thần."
Thời Dược đang uống sữa bò hoàn toàn không có phòng bị, để ly xuống lên tiếng, "Đó là anh con, con không thân với anh ấy thì thân với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-ngot-ngao-nhu-vay/515533/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.