Giờ tan học, khuôn viên trường Tam trung nhộn nhịp hẳn lên. 
 Trên hành lang bên ngoài phòng học cao nhị ban 7, hai cô gái tựa vào nhau trước cửa sổ, bầu trời bên ngoài lớp kính phía sau đã dần tối lại. 
 "Dược Dược, cậu dự định gì cho 11 ngày nghỉ chưa? Nhà mình chuẩn bị đi leo núi, chúng ta cùng nhau đi?" 
 "..." 
 Đợi nửa ngày không được đáp lại, Tôn Tiểu Ngữ kỳ quái quay đầu nhìn về phía Thời Dược bên cạnh, chỉ thấy đối phương có vẻ ngơ ngác nhìn về phía phòng học. Cô kêu lên: “—Dược Dược?” Sau đó cũng nhìn theo ánh mắt của Thời Dược. 
 Trong phòng học ban 7, nam sinh áo trắng đứng dưới bục giảng đang bình tĩnh nói chuyện với chủ nhiệm lớp Tần Phong. 
 “Này?” Thời Dược bị gọi cho tỉnh lại, “Tiểu Ngữ, vừa rồi cậu gọi mình sao?” 
 "Mình còn tưởng cậu đang sững sờ gì đó. Hóa ra là nhìn nam thần của mình đến ngẩn người... Này, các cậu hàng ngày ăn ở cùng nhau, nhìn còn chưa đủ sao?" 
 Thời Dược cười khổ: "Đừng trêu chọc mình nữa...... Cậu vừa nói cái gì?" 
 "Mình hỏi cậu về kế hoạch cho kì nghỉ 11 ngày. Cậu có muốn đi leo núi với mình không? Từ lần trước cậu đến nhà mình đã để lại cho mẹ mình ấn tượng về một học sinh nhu thuận lại đáng yêu, còn hay thúc mình dẫn cậu về nhà chơi nữa.” 
 “Có lẽ mình có sắp xếp khác cho kì nghỉ rồi.” Thời Dược tiếc nuối nói. 
 "Hả? Gia đình cậu cũng đi du lịch à?" 
 "..." 
 Thời Dược bối rối trong vài giây, “Cứ xem là thế đi?" 
Tôn Tiểu Ngữ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-ngot-ngao-nhu-vay/515522/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.