Một số lưu ý nhỏ cho mọi người trước khi đọc là chương này có vài chỗ mình edit nhưng không hiểu gì nên để nguyên bản dịch tự động hoặc sửa đi một chút. Mong mấy chỗ cấn ấy sẽ không làm mọi người khó chịu. Mình xin nhận mọi góp ý để cải thiện bản edit nha. Vì mình là tay mơ nên edit còn non tay quá. 
---------- 
Ngay khi tiếng chuông tan học vang lên, trong phòng học vốn dĩ có chút ồn ào lại trở nên yên tĩnh đến mức khiến người ta buồn ngủ. 
Cô giáo dạy toán trên bục giảng giao bài tập buổi tối, thu dọn sách vở rồi rời khỏi lớp. 
Ngay khi cô giáo ra khỏi cửa, lớp học trở nên sôi động hẳn lên 
Khi cả lớp yên lặng, Thời Dược lấy chai nước, hơi quay lại nhìn nam sinh đang ngồi bên ngoài. 
Chỗ ngồi của cô dựa vào tường, nếu muốn ra ngoài lấy nước, cô phải đợi Thích Thần đứng dậy rồi để một ghế trống mới có thể đi ra. 
Người này ... Thời Dược nhìn thoáng qua, Thích Thần vẫn đang ở trạng thái như khi mới bước vào trong lớp - một đôi mắt đào hoa xinh đẹp khép hờ hững, đôi môi mỏng mím nhẹ, không có cảm xúc gì trên khuôn mặt ấy. 
Nó lạnh như băng. 
——Thời Dược chỉ dám nhìn trộm và chửi thầm như thế này thôi. 
Cô không thể quên được ánh mắt của người đã vội vàng cản cô ở hành lang ngôi nhà ngày hôm qua, và cô vẫn nhớ giọng điệu của người trong phòng ngủ sáng nay khi anh mắng mình "đi ra ngoài". 
Trực giác mách bảo cô rằng "người anh" này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-ngot-ngao-nhu-vay/267038/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.