\- Tiểu Âm, con về rồi... Con về rồi
Trang lão phu nhân có kích động, bà đang mặc kệ cái chân đau nhức của mình mà lao đến bên cạnh Lâm Âm. Suốt thời gian qua, bà đã không yên ổn được với Trang Sương Mi, sau khi bà biết được những việc làm cho Trang Sương Mi và Phí Hân Hân thì bà thật sự đang tự ghê sợ đứa con gái mà mình đứt ruột sinh ra.
Bà thật sự không biết bà đã tạo ra nghiệp gì, ba đứa con của bà.... Một đứa thì không nhận cha, một đứa thì là người thực vật, một đứa khác lại rắp tâm hãm hại những người thân trong gia đình chỉ vì hai chữ "tài sản", Trang Sương Mi từ nhỏ đã hiếu thắng, bà cứ nghĩ đó là những suy nghĩ bồng bột, nhưng bà lại không ngờ... Người anh luôn yêu thương Trang Sương Mi, luôn bảo vệ và đứng ra gánh tội rất nhiều lần cho bà ta, mà bà ta cũng dám hãm hại.
Tội ở đây là tội cho Nhược Uyển và Lâm Âm, hai đứa cháu gái của bà luôn ngoan ngoãn và hiểu chuyện, cho dù Trang lão gia không yêu thương gì chúng nó thì hai người họ vẫn không một lời oán trách. Nhất là Lâm Âm, suy cho cùng... Lâm Âm là đứa cháu mà nhà họ Trang nợ nhiều nhất, từ nhỏ đã không được tình yêu thương của cha và ông nội, lớn lên cha lại bị đột quỵ và trở thành người thực vật, từ nhỏ đã sống dưới danh nghĩa là tiểu thư... Nhưng cuộc sống của cô không khác gì là một người hầu trong nhà.
Đừng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-lam-loan-vi-toi-cho-phep/3275654/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.