\- Chị Uyển.... Em sai rồi... Xin chị hãy tha cho Diên gia... Chị Uyển....
Diên Mỹ khóc lóc, hai tay chấp lại, nước mắt nhòe cả màu kẻ mắt của cô ta. Hiện tại, trong cô ta còn đáng sợ hơn cả quỷ dạ xoa.
Nhưng Nhược Uyển lại thỏa mãn vì tình trạng hiện tại của Diên Mỹ, cô nhẹ nhàng nhìn xuống cô ta. Rồi tặc lưỡi lắc đầu
\- Thật là tội nghiệp... Nhìn cô còn thảm hại hơn Phí Hân Hân lúc trước nữa kìa.... Còn thua cả một.... Mà thôi, so sánh với cô thì tội con cún lắm.
\- Chị Uyển... Em sai rồi, em thật sự sai rồi... Cầu xin chị, tha cho Diên Thị... Tha cho cha mẹ em, cha mẹ em đều đã lớn tuổi.... Cung hình của chị... Thật sự... Thật sự họ chịu không nổi.... Chị Uyển... Em... Em... Em... Làm trâu làm ngựa gì cũng được... Mong chị... Mong chị tha cho họ...
Toàn thể các quan khách hôm nay trố mắt nhìn. Tuy nói ở Phong Thành này Diên gia không có tiếng nói, nhưng ít nhất đối với Diêm Thành, Diên gia cũng là một gia tộc lớn, có tiếng nói, không ngờ... Trang Nhược Uyển lại có thể khiến tiểu thư kiêu ngạo nhất của Diên gia \- Diên Mỹ... Quỳ xuống dưới chân mình mà vang xin. Trong Diên gia có 3 người cháu gái, một là Diên Ngư, hai là Diên Mỹ, ba là Diên Phi... Nhưng từ nhỏ Diên Phi đã không nghe theo lời của Diên Xán, nên đã bị nhốt trong phòng suốt đời. Còn Diên Ngư thông minh nên không để lộ ra những biểu hiện thái quá kia, riêng Diên Mỹ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-lam-loan-vi-toi-cho-phep/3275642/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.