\- Tam thiếu này, anh đã làm gì Tiểu Âm nhà tôi rồi?
Vũ Dương lắc đầu, gương mặt vô cùng hốt hoảng. Nhược Uyển nhìn anh ta một lúc, đến giờ này còn muốn diễn với cô sao? Hình như tên Vũ Dương này quên mất cô mới là diễn viên thì phải. Ngừng một lúc, Lâm Am vội vàng nói
\- Chị Uyển, chúng ta ăn sáng đi... Rồi đi mua sắm... Đúng không... Mẹ, Mộ Sa.... Hì hì
\- Tiểu Âm Nhi, hành động này có chút không đúng lắm.
Lâm Âm giật mình, cũng vội vã lắc đầu từ chối. Vũ Dạ Triệt nhìn hai người họ căng thẳng đến sắp tắt thở, nên giải vây
\- Tiểu Ái, để cho họ ăn sáng. Em đừng dọa họ nữa.
Nhược Uyển bĩu môi một cái rồi ngoan ngoãn ngồi ăn sáng. Vũ Dương và Lâm Âm giống như vừa mới thoát nạn, liền nhanh chóng ngồi vào bàn ăn... Cũng không quên tách nhau ra sợ bị nghi ngờ, Ninh Tiếu nhìn một cái không nhịn được liền cười một tiếng. Rõ ràng là yêu nhau lắm, không muốn tách rồi vậy mà... Ninh Tiếu bỗng chốc thở dài một tiếng
\- Tiểu Âm, chúng ta cứ ở đây không phải chuyện nên làm.
Ninh Tiếu thì thầm vào tai của Lâm Âm, làm cho cô nàng khựng lại một chút... Mẹ cô nói đúng, ở đây dù gì cũng là Vũ Trạch, cô và mẹ nếu ở đây lâu dài thì sợ tin đồn của mẹ lại bị dấy lên một lần nữa. Chắc cô phải tìm một nhà trọ nào ở thôi
Nhược Uyển quan sát sắc mặt của Lâm Âm và Ninh Tiếu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-lam-loan-vi-toi-cho-phep/3275629/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.