Ý của boy tâm cơ Kim Ca là muốn nhắc nhở Diệp Chính Thanh, còn có một người là Hạ Chỉ. Không ngờ là, cơ bản không cần Kim Ca phải vất vả băn khoăn, từ lúc Diệp Chính Thanh vừa vào cửa đã chú ý đến người ngồi trong góc kia.
Giọng Kim Ca trầm mạnh, hiện giờ gọi lớn tiếng như vậy, ánh mắt của mọi người đều đổ lên người Hạ Chỉ ở trong góc.
Hạ Chỉ cúi thấp đầu, mượn động tác cầm váy để giấu tâm trạng khẩn trương, chiếc váy này của Anna quá dài, nếu không phải mang giày cao gót, có thể làm váy sẽ bị kéo lê trên đất, hơn nữa, giày cao gót thật sự khó đi.
Dương Phàm thấy vậy, tốt bụng cúi xuống nhấc váy giùm Hạ Chỉ, phòng cô bị ngã sấp xuống. Hạ Chỉ quay đầu cười cảm kích với Dương Phàm: "Cảm ơn."
Khóe miệng Dương Phàm cong lên một cái, nụ cười của cậu ấm áp như ánh mặt trời. Hạ Chỉ bình tĩnh lại, tâm trạng khẩn trương đã được quét sạch sẽ trong một giây, nhưng cô vẫn không dám đối diện với tầm mắt của Diệp Chính Thanh, dù biết hiện giờ anh đang nhìn cô, cô vẫn không dám.
Dương Phàm chống tay lên nửa vòng cho Hạ Chỉ: "Chị, chị khoác tay em đi, như vậy sẽ khá hơn, cũng sẽ không bị ngã." Cậu bé tỉ mỉ này phát hiện Hạ Chỉ không quen mang giày cao gót.
Dùng cách này để giải vây cho cô.
Hạ Chỉ hơi hạ tầm mắt xuống, một tay cầm váy, một tay khoác tay Dương Phàm, đi về phía Kim Ca.
Đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-la-sinh-menh-cua-toi/3354620/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.