Mấy ngày nay Diệp Chính Thanh xin nghỉ để ở cùng Hạ Ấu Thanh.
Từ sau khi tới Bắc Kinh, tình hình của Hạ Ấu Thanh cũng khá ổn.
Diệp Chính Thanh dẫn cô đi chơi mấy nơi, thời tiết cũng không tệ lắm, ăn ăn uống uống, Hạ Ấu Thanh cũng không ngại mệt, hết ngồi tàu điện rồi lại xe buýt, chạy tới chạy lui, hứng thú cực cao. Thấy cô như vậy, Diệp Chính Thanh cũng thả lỏng tâm trạng.
Hạ Ấu Thanh không mấy hứng thú với cảnh sắc, Diệp Chính Thanh đưa cô đi mua sắm ăn uống, ánh mắt cô lập tức sáng thêm một tầng.
Du khách tới lui như dệt cửi, Diệp Chính Thanh nắm tay Hạ Ấu Thanh, sợ cô sơ ý sẽ bị lạc đường, cô gái mười tám tuổi trong mắt Diệp Chính Thanh giống như bé gái chưa trưởng thành. Đúng là, ở trước mặt Diệp Chính Thanh, Hạ Ấu Thanh mãi luôn là đứa bé không trưởng thành. Trước tiệm thịt dê xiên vây rất nhiều người, Hạ Ấu Thanh ngửi thấy mùi nướng thơm nức mũi, cơn thèm ăn nổi lên.
Cô kéo Diệp Chính Thanh chen lấn đi tới.
Cô hiếm khi hăng hái như vậy, Diệp Chính Thanh đương nhiên sẽ tháp tùng, cô gọi món, cậu trả tiền. Lúc đi ra, tay trái năm xiên, tay phải năm xiên, vô cùng vui vẻ.
"Anh," Hạ Ấu Thanh đưa năm xiên trên tay phải cho Diệp Chính Thanh: "Cái này cho anh."
Diệp Chính Thanh chỉ nhận lấy, không hề có ý định ăn miếng nào.
"Anh, sao anh lại không ăn?" Hạ Ấu Thanh say sưa ăn xiên nướng, khóe miệng dính ít dầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-la-sinh-menh-cua-toi/3354618/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.