Cuối tháng tư đầu tháng năm, giữa mùa hạ, không tính là nóng bức, nhưng đã bắt đầu khô hanh.
Hạ Ấu Thanh mang cặp sách, mặc đồ học sinh, Diệp Chính Thanh mặc đồ đơn giản, áo thun giày thể thao, một cao một thấp, hai người thật xứng đôi.
Bọn họ đi bộ từ bãi giữ xe đến khu buôn bán, mặt trời không nóng cháy đến mức phải bung dù. Sống chung nhiều năm có sự ăn ý được hình thành một cách vô tri vô giác, không nói câu nào cũng sẽ không cảm thấy tẻ nhạt ngượng ngùng.
Mục đích của Diệp Chính Thanh không thật sự là để đi dạo phố, chỉ thấy hình như trong lòng cô không được vui, cậu nghĩ chắc là do áp lực của việc thi đại học, nên dẫn cô đi dạo một vòng để giải sầu.
Nhưng rõ ràng hôm nay cô không muốn phối hợp. Diệp Chính Thanh dừng chân, quay đầu lại nhìn cô: "Lại đây."
Hạ Ấu Thanh máy móc nghe theo tới gần một chút.
Diệp Chính Thanh không khách khí gập ngón tay búng lên trán cô: "Mặt thúi."
Nhân tiện kéo tay cô: "Muốn ăn gì hay mua gì thì nói với anh, vui lên một chút, được không?"
Câu nói dịu dàng của cậu làm lòng cô lập tức mềm đi, sống mũi cay cay, viền mắt cũng trở nên nặng hơn.
Hạ Ấu Thanh dùng sức hít hít mũi, bàn tay mềm mại trong tay cậu nhẹ nhàng tránh đi: "Tay em toàn mồ hôi."
Diệp Chính Thanh cười, ngón cái cố ý tiến vào lòng bàn tay mềm mại của cô nhẹ nhàng vuốt qua, gạt đi chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-la-sinh-menh-cua-toi/3354616/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.